Dưới bầu trời đêm đen, xuyên qua tầng tầng hành lang, Thượng Quan Phi Hùng mang Thượng Quan Ngọc Lâm đi đến một gian phòng mộc mạc, khom người cúi đầu nói: "Ba vị cung phụng, ta đã mang người đến!"
Trong phòng truyền ra giọng nói già nua: "Vào đi!"
Thượng Quan Phi Hùng gật đầu, đẩy cửa phòng, mang cháu ngoại vào. Mà ở bên trong tất nhiên là ba vị cung phụng nhiều tuổi nhất Thượng Quan gia.
Biết việc này nhất định là cực kỳ trọng đại, Thượng Quan Ngọc Lâm vừa vào liền khom người cúi đầu, kích động tới toàn thân run rẩy, đây thật là muốn ủy thác trách nhiệm a.
"Vãn bối Thượng Quan Ngọc Lâm, tham kiến ba vị cung phụng đại nhân!"
"Ừm, đứng lên rồi nói!" Ba lão giả mỉm cười gật đầu, nhẹ nhàng mở mắt ra, lại đột nhiên phát hiện, sao đến đây nhận lệnh lại là một cái đầu heo, quá sợ hãi nói: "Phi Hùng, này. . . đây là cái quái gì vậy?"
Thượng Quan Phi Hùng lúng túng cười một tiếng, đi đến bên tai ba lão giả, thì thầm vài câu. Đến tận đây, ba người mới gật đầu nói: "Há, nguyên lai là tìm hiểu tin tức cho gia tộc, dục huyết phấn chiến với địch nhân, mới thành bộ dáng này!"
"Chứ còn gì nữa =)), ha ha ha..." Thượng Quan Ngọc Lâm liên tục gật đầu: "Có thể vì gia tộc mà xông pha khói lửa, vãn bối không tiếc cả tính mạng!"
Ba lão giả thở dài một hơi, "Aizz, xem ra trận chiến đấu này mười phần thảm liệt a, nhìn đứa nhỏ này kìa, bị đánh như này, chắc về nhà, mẹ đều không nhận ra!"
Thượng Quan Ngọc Lâm lập tức xạm cả mặt lại, gượng gượng cười nhạt, Thượng Quan Phi Hùng chỉ biết cười khổ lắc đầu.
Ba tên lão giả lại chợt cười to lên: "Nhưng thôi cũng may chỉ bị thương ngoài da, không có gì đáng ngại, nghỉ ngơi chút thời gian là tốt, ha ha ha..."
Lại sau đó, sắc mặt nghiêm lại, trong ba đôi mắt già nua vẩn đục bỗng tán phát ra đạo đạo tinh mang, bình tĩnh nói: "Thượng Quan Ngọc Lâm, ngươi thân là đệ tử đệ nhất của Thượng Quan gia ta, vô luận thực lực hay tu vi đều đứng đầu trong thế hệ trẻ tuổi. Lần này, gia tộc có nhiệm vụ vô cùng trọng yếu, lại nguy hiểm trùng điệp, cần giao cho ngươi đi làm. Làm tốt, ngươi sẽ là đệ nhất công thần của gia tộc; làm hỏng, chỉ sợ khó giữ được mạng, ngươi nguyện ý đi hong?"
Thượng Quan Ngọc Lâm nghiêm mặt, ôm quyền quát to: "Ngọc Lâm được Thượng Quan gia nhiều năm vun trồng, nguyện chết xông pha khói lửa!"
"Tốt, có cốt khí!" Một lão giả khen lớn một tiếng, rồi tuyên bố nhiệm vụ của hắn: "Chắc hẳn ngươi đã biết chuyện Phi Vân vương phủ muốn mời chào luyện đan sư, nói không chừng không ngoài mấy ngày, cửa lớn vương phủ sẽ rộng mở cho tất cả luyện đan sư. Chúng ta hy vọng ngươi có thể hóa thành luyện đan sư, thành công vào được vương phủ, thay chúng ta thăm dò địa hình vương phủ, chuẩn bị sẵn sàng cho lần thứ hai đánh bất ngờ vương phủ của chúng ta!"
Thượng Quan Ngọc Lâm giật nảy cả mình: "Cái gì, kêu ta cải trang thành luyện đan sư? Nhưng mà... thuật luyện đan của ta..."
"Chúng ta biết, Thượng Quan gia ít có người có luyện đan thuật thượng thừa, cho nên mới cho ngươi đi!" Một cung phụng thở dài nói: "Luyện đan thuật, kỹ pháp, công lực cùng tu vi, ba thứ hợp nhất, mới đủ đạt trình độ thượng thừa. Hiện giờ kỹ pháp của chúng ta đã không phải là người đứng đầu, vậy chỉ có thể dùng tu vi cùng công lực để bù đắp lại. Bình thường, Thần Chiếu cảnh là thất phẩm luyện đan sư, Hóa Hư cảnh là bát phẩm, Dung Hồn là cửu phẩm, Quy Nguyên mới miễn cưỡng có thể luyện ra thập phẩm đan. Mà toàn bộ đại lục, 11 phẩm luyện đan sư đều chân chính là nhân cấp Đại Sư vật."
"Lấy công lực của ba người chúng ta, hiện giờ chỉ có thể luyện ra cửu phẩm đan phổ thông, khó khăn thì được thập phẩm, cho nên không tính được là luyện đan sư, thì càng đừng đề cập là đại sư thiên phú dị bẩm. Mà ngươi, chắc là tư cách thất phẩm luyện đan sư còn chưa tới, nhiều lắm là có thể luyện ra lục phẩm đan. Nhưng tuy kỹ pháp không được, tu vi lại vượt bình thường. Ngươi là Dung Hồn cảnh, mấy ngày nay chúng ta sẽ đột kích truyền cho ngươi mấy bí thuật luyện đan, hy vọng ngươi có thể lăn lộn trở thành bát phẩm luyện đan sư. Như thế, nói không chừng sẽ có tư cách tiến vào vương phủ!"
Thượng Quan Ngọc Lâm kinh hãi: "Chỉ mấy ngày nay, muốn nâng ta lên bát phẩm luyện đan sư, sao có thể? Ta biết rất ít về luyện đan thuật, một số phổ thông đan dược còn có thể tiện tay luyện, nhưng đan dược quá phức tạp là ta chịu thui!"
Thượng Quan Ngọc Lâm loạn chuyển hai mắt, chợt đề nghị: "Há, đúng, để Cổ huynh đi thôi, hắn không phải luyện đan sư sao?"
Hắn biết, tìm cách chui vào vương phủ, đây tuyệt đối là một chuyện nguy hiểm khổ sai đến không thể nguy hiểm hơn được, nếu lỡ như bị người Phi Vân vương phủ phát hiện, đây tuyệt đối là một con đường chết a.
Mà có chuyện hiểm, không cho tiểu tử kia đi, chẳng phải quá đáng tiếc, hừ hừ...
Nhưng lão giả kia lại lập tức lắc đầu: "Ngọc Lâm, thực ra, chúng ta cũng đã cân nhắc qua tên họ Cổ kia, nhưng càng nghĩ, vẫn là thôi đi. Vừa mới lão phu nói, luyện đan sư Thần Chiếu cảnh, đại thể là thất phẩm luyện đan sư, trừ phi là cấp bậc Đại Sư, mới có thể tấn cấp bát phẩm, đây là do hạn chế của công lực cùng tu vi. Tiểu tử kia mới chỉ là Thần Chiếu ngũ trọng tu vi, trông cũng không giống cấp bậc Đại Sư, thất phẩm Đan Sư đã rất không tệ, trình độ như này, ở trong tiểu đế quốc bốn châu còn dễ nói, nhưng ở khu vực Kiếm Tinh đế quốc, lại không đáng chú ý!"