Đại Quản Gia Là Ma Hoàng (Dịch Full)

Chương 1488 - Chương 1494: Hoàn Mỹ

Đại Quản Gia Là Ma Hoàng Chương 1494: Hoàn mỹ

Mọi người đi theo bước chân của Bách Lý Kinh Vĩ, một đường đi tới hậu viện của vương phủ, tới một quảng trường rộng lớn. Mà vị trí trước nhất ở nơi đó, đã sớm chuẩn bị ba ghế dựa to rộng được làm từ Lê Mộc.

Chỉ là giờ này, trong ba chiếc ghế kia, cũng chỉ có chiếc ghế ở giữa nhất ngồi lên một bóng người trung niên diện mục tuấn lãng, người mặc y phục mạ vàng, rất là lộng lẫy, người này chính là Phi Vân Kiếm Vương, Thượng Quan Phi Vân.

Nhóm người thăng cấp khi đến đây, phần lớn là chưa gặp qua bộ mặt thật sự của Phi Vân Kiếm Vương, chỉ có Thượng Quan Ngọc Lâm liếc một cái liền đã nhận ra, trong lòng càn thêm cẩn thận.

Tuy Thượng Quan Phi Vân cả trăm năm nay chưa từng quay về Đông Châu, một thế hệ trẻ tuổi bọn hắn đều chưa thấy qua vị đệ nhất cao thủ Đông Châu này, nhưng trước khi hành động, cao tầng trong gia tộc đã sớm đem bức họa vị này cho bọn hắn xem, miễn cho xảy ra sự cố.

Nên dù Thượng Quan Lâm Ngọc chưa gặp qua người này, nhưng cũng biết dung mạo hắn ra sao. Lần này khi thấy hắn, trong lòng đã nhịn không được mà gõ trống, từng giọt mồ hôi lạnh tinh mịn cũng chảy dài trên trán.

“A, Phi Vân Kiếm Vương, sao lại không thấy bóng dáng của Trảm Kiếm Long Vương đâu hết vậy?” Đi vào vị trí cách mười mét trước mặt Thượng Quan Phi Vân, Bách Lý Kinh Vĩ sững sờ, nhìn chiếc ghế dựa rỗng tuếch một bên, kỳ quái nói.

Cái gì, hắn là Phi Vân Kiếm Vương?

Lúc này, những người kia giống như mới hiểu được cái gì, nhanh chóng vội khom người cúi đầu, quát to lên tiếng: “Tham kiến Phi Vân Kiếm Vương, cung chúc Kiếm Vương vạn phúc kim an!”

Không có liếc nhìn bọn hắn một cái, trong mắt Thượng Quan Phi Vân thậm chí còn không chứa bóng người bọn họ, chỉ nhẹ liếc về chỗ Bách Lý Kinh Vĩ, thăm thẳm lên tiếng: “Đan huynh không thích náo nhiệt, đã dạo bước một mình ở vương phủ, cũng không tham gia Tam Đường Hội Thẩm lần này!”

“Há, phải không, như vậy cũng quá đáng tiếc!”

Nhẹ giọng cười một tiếng, Bách Lý Kinh Vĩ phiêu hốt đi vào bên người Thượng Quan Phi Vân, sau đó dưới ánh mắt khó có thể tin của mọi người mà ngồi lên chiếc ghế trống không khác, ngang hàng cùng Thượng Quan Phi Vân, trong mắt hắn tản ra tinh quang rực rỡ chói mắt: “Trò hay chính thức… Hiện tại mới vừa bắt đầu a, ha ha ha…”

Thân thể lắc một cái, trong lòng mọi người run lên, đều mang vẻ mặt khiếp sợ nhìn về chỗ của Bách Lý Kinh Vĩ, trong mắt đều là vẻ sợ hãi, đồng thời còn mang theo chút mê mang khó hiểu!

Đến tột cùng người này là ai, chẳng lẽ không phải là quản sự của Phi Vân vương phủ sao?

Không, sẽ không, nếu chỉ là quản sự, há có thể vô lễ với Kiếm Vương như thế, dám ngồi ngang hàng cùng chủ tử? Nhưng nếu không phải quản sự, sao hắn lại chấp chưởng mọi thứ trong vương phủ?

Trong một lúc, mọi người nhìn về Bách Lý Kinh Vĩ, đều là vẻ mặt kinh ngạc. Người này tuổi trẻ như thế, lại có thể ngồi cùng bàn với Kiếm Vương, đến tột cùng hắn là thần thánh phương nào a?

Giống nhưu nhìn ra suy nghĩ của mọi người, Thượng Quan Phi Vân khẽ cười một tiếng, chỉ về phía Bách Lý Kinh Vĩ, giải đáp nghi vẫn của mọi người nói: “Các ngươi còn không biết a, giám khảo vừa rồi ra đề cho các ngươi, chính là thừa tướng của đế quốc ta, Bách Lý Kinh Vĩ tiên sinh!”

Cái gì, thừa tướng đại nhân?

Tựa như một viên sao băng bỗng rơi xuoosg từ bầu trời, nện trong lồng ngực bọn họ, oanh một tiếng, tất cả mợi người đã triệt để bị chấn kinh. Bọn họ thật sự không có nghĩ đến, đường đường là thừa tướng của đế quốc, trọng thần quan trọng của hoàng thất, vậy mà lại tự mình đến chủ trì lần Đan Hội này.

Nếu thông qua lần này, truyền ra ngoài thành môn sinh của thừa tướng a. Toàn bộ Kiếm Tinh đế quốc, muốn bao nhiêu trâu bò, liền có bấy nhiêu trâu bò, đây quả thật là trèo lên mấy nốt thang cuộc đời.

Bỗng nhiên, hai mắt mọi người đỏ bừng, tràn đầy nóng rực.

Thế nhưng bọn họ kinh hãi, lại có có người càng kinh hãi hơn, người đó chính là Thượng Quan Ngọc Lâm. Đại danh của Bách Lý Kinh Vĩ, trước khi hắn đi tới Kiếm Tinh đế quốc này, liền đã như sấm bên tai.

Kinh thiên vĩ địa, Trì thế kỳ tài, tuê nhãn thức anh, đoạt thiên địa tạo hóa!

Có thể nói, hắn cũng là cố vấn số một của Kiếm Tinh đế quốc. Cơ hồ tất cả cao tầng của bốn châu đều hiểu, chỗ mạnh mẽ của Kiếm Tinh đế quốc, là vì có hai đại cường giả văn võ trợ trận.

Võ có Bất Bại Kiếm Tôn uy chấn thiên hạ, văn có Bách Lý Kinh Vĩ mưu hoa thương khung!

Tuy nói tên tuổi của Bất Bại Kiếm Tôn quá lớn, tựa như che lại phong mang của vị cố vấn này, nhưng cao tầng bốn châu đều hiểu, trí tuệ của Bách Lý Kinh Vĩ, giống như chấp thêm cánh cho con mãnh hổ Bất Bại Kiếm Tôn này, càng thêm hung mãnh dị thường!

Bây giờ Bách Lý Kinh Vĩ lại xuất hiện ở đây, liền để cho Đan Hội lần này sẽ càng thêm khó bề phân biệt, không đơn giản. Chẳng lẽ… Đây thật là một cái bẫy?

Trong lòng run rẩy, Thượng Quan Ngọc Lâm khóc không ra nước mắt.

Nếu hắn sớm biết Bách Lý Kinh Vĩ sẽ xuất hiện ở Phi Vân thành, đừng nói là hắn, cho dù ngay cả Thượng Quan gia cũng chỉ sẽ án binh bất động, lo ẩn núp, căn bản sẽ không thừa cơ hội tốt ngàn năm có một này mà ra tay!

Không sai, tuy thực lực của Bách Lý Kinh Vĩ cũng không xuất chúng, nhưng uy thế của hắn, cũng đủ để những thế lực khác không dám hành động thiếu suy nghĩ, không chừng vào nhầm một bước, lại là vực sâu không đáy!

Nhìn thật sâu tất cả mọi người ở đây đang cung kính hướng hắn bái lễ, Bách Lý Kinh Vĩ cũng không nói lời nào, chỉ là chăm chú nhìn sắc mặt mỗi người, thấy sắc mặt hơi cứng ngắc của Thượng Quan Ngọc Lâm, lông mày hắn nhíu lại, bật cười lắc lắc đầu.

Bình Luận (0)
Comment