Đại Quản Gia Là Ma Hoàng (Dịch Full)

Chương 1788 - Chương 1794: Đế Đô Bạo Loạn

Đại Quản Gia Là Ma Hoàng Chương 1794: Đế đô bạo loạn

Màn đêm đen nhánh như mực thôn phệ thương khung. Cho dù là ngôi sao đầy trời cùng ánh trăng thánh khiết kia cũng bị che chắn hoàn toàn, không còn chút quang hoa. Chỉ có trong một tòa sơn cốc kia, hai hàng ánh nến chỉnh tề lúc sáng lúc tối như nhảy lên điệu múa quỷ.

Nguyệt hắc phong cao sát nhân dạ, một đêm này, đã định trước không thể bình tĩnh!

Một nam tử thân mặc hắc bào, sau lưng còn khắc lên đồ án hình ngôi sao, mặt mũi đều bị giấu dưới áo choàng, nhưng thân người đang không ngừng nhúc nhích kia hiển nhiên đã nói lên tâm tình đang kích động của hắn.

Trước hắn, là một đám người đang nhốn nháo, tất cả đều ẩn dưới hắc bào, không thấy chút hình dạng. Tất cả mọi người cứ yên tĩnh đứng đó, không nói một lời, yên tĩnh như quỷ. Trong tay chỉ nghe thấy tiếng gió thổi cùng thanh âm thiêu đốt của ánh nến.

Không biết từ nơi nào lấy ra một chén rượu, người kia bưng lên, hướng về trời kính một cái, nhìn nhìn về mọi người ở đối diện, hét to: “Ám dạ đánh úp, con đường cuối của Kiếm Tinh cũng đã tới, Thiên Ma quật khởi, duy điện chủ ta xưng hùng! Thời khắc Thiên Ma Điện thay thế Kiếm Tinh, nhất thống thiên hạ, tới rồi!”

Hống hống hống!

Vừa dứt lời, người bên dưới đã giơ lên cánh tay phải, cuồng hô ra tiếng, sau ba lần, mới bắt đầu bình tĩnh lại.

“Hôm nay đại quân của Kiếm Tinh đã ra đánh bốn lộ, nội bộ trống rỗng, chính là cơ hội để chúng ta công hãm đế đô, thay vào!” Ngay sau đó, sắc mặt người kia nghiêm lại, trịnh trọng nói: “Rắn không thể không đầu, đế đô bị chiếm đóng, Kiếm Tinh đại loạn, chúng ta quật khởi tứ phương, nhất thống thiên hạ dễ như trở bàn tay. Vậy hiện tại, cứ hành động theo kế hoạch, ngăn chặn cái này, đột kích cái kia, chén rượu này kính trời xanh, chúc chúng ta mã đáo công thành!”

Nói rồi, người kia đã ngửa mặt lên uống cạn chén rượu, sau đó hung hăng quăng ngã trên mặt đất, làm cho ly rượu chia năm xẻ bảy.

Mọi người cũng đã chuẩn bị ly rượu từ trước, giơ lên cao, bái về phía trước, hét lớn: “Mã đáo thành công, Thiên Ma vô địch!”

Phanh phanh phanh…

Vừa dứt lời, từng người đều uống cạn rượu, sau đó quăng xuống đất, từng ly từng ly nổ tung, trong mắt mọi người hiện lên chiến ý vô tận, hưng phấn khó hiểu.

Thời khắc cải thiên nghịch mệnh của Thiên Ma Điện, rốt cục tới…

“Tinh Ma Sứ đại nhân, không biết lần hành động này, năm vị Pháp Vương đại nhân có tham dự vào hay không?” Bống nhiên, một bóng người cao gầy đứng ở hàng trước giơ tay lên, sâu xa hỏi.

Liếc mắt hắn một cái, trong mắt Tinh Ma Sứ lóe lên lãnh mang: “Chuyện của Thiên Ma Điện, bao giờ tới lượt ngươi xen vào?”

Co rụt đầu lại, người kia không dám nói tiếp, chỉ là ánh mắt gian xảo lại chuyển động không ngừng, không biết đang suy nghĩ gì.

“Hừ, đồ vật không biết quy củ!”

Hừ lạnh, hung hăng nguýt hắn một cái, Tinh Ma Sứ nhìn về đám người nói: “Mọi người yên tâm, lần hành động này, chúng ta nắm chắt hoàn toàn. Theo tình báo truyền đến từ bản điện, lần này Bách Lý Kinh Vĩ vì đối phó bốn châu, hắn phái ra một bộ phận cao thủ Kiếm Vương chỉ huy nhân mã tiến vào nội địa bốn châu, một bộ phận khác thì tiếp ứng ở biên cảnh, nội ứng ngoại hợp. Giờ khắc này, Trung Châu đã không còn cao thủ tọa trấn, lấy thực lực chúng ta cầm xuống đế đô, dư xài, không cần phải lo lắng chuyện gì, Thiên Ma tất thắng!”

“Thiên Ma tất thắng!”

“Thiên Ma tất thắng!”

Một tiếng hò hét của Tinh Ma Sứ lại làm cho mọi người sôi sục lần nữa, ngửa mặt lên trời thét dài, chiến ý đề thăng tới cực điểm, so sánh cùng vẻ tĩnh mịch trước kia, giống như hai thái cực.

Chờ khi âm thanh hò hét của mọi người dừng lại, Tinh Ma Sứ mới mạnh mẽ vung tay lên: “Xuất phát!”

Rống!

Sau một tiếng kêu to, mọi người mới bình tĩnh lại, giống như Kiêu Ưng mà dung nhập đêm đen, cấp tốc lên đường, vô cùng quỷ dị.

Rầm rầm rầm!

Nữa canh giờ sau, đế đô vẫn luôn bình tĩnh bỗng vang lên từng tiếng nổ vang, cổng thành to lớn bị phân liệt trong nháy mắt, biến thành đá vụn. Một đoàn người khoác hắc bào, nối đuôi nhau mà vào, bay thẳng về phương hướng hoàng thành.

Đội vệ quân đang đi tuần thành bỗng nghe được động tĩnh như vậy, cũng giật nãy cả mình, vội tiến lên ngăn cản. Thế nhưng những người áo đen này người đông thế mạnh, cao thủ như mây, riêng Quy Nguyên Cảnh đã có gần vạn, Quy Nguyên đỉnh phong lại càng hơn ngàn.

Chiến lực đáng sợ như thế, đội vệ quân Hoàng Gia suốt ngày an nhàn sung sướng này bị đánh đến không kịp trở tay, sao có thể ứng phó? Chỉ trong khoảnh khắc. liền sụp đổ, bị giết đến kêu thảm, thẹn không thành quân.

Cùng lúc đó, rất nhiều thành trì trọng yếu của Kiếm Tinh, đầu mối giao thông then chốt, các trọng địa thương nghiệp cũng lần lượt bạo phát náo động. Chỉ một thoáng, toàn bộ hệ thống chỉ huy của đế quốc đã gần như bị tê liệt, không có đường cầu viện. Nếu cứ tiếp tục như thế, chỉ sợ không quá ba ngày, Kiếm Tinh phải xong đời, rẽ ra thành mấy chục thế lực nhỏ.

Nếu thế thì một đế quốc như mặt trời ban trưa, bỗng chốc sụp đổ!

“Bắt người trước phải bắt ngựa, bắt giặc phải bắt vua trước. Đệ tử Thiên Ma nghe lệnh, vương công quý tộc, tướng tướng lương thần, giết hết không tha. Chặt đứt mệnh mạch, bọn họ mới không còn lực phản kích!’

Tinh Ma Sứ dưới liệt phong, áo choàng phiêu đãng, đạp lên núi thây biển máu, một đường đi đên hoàng thành, sắc mặt tàn khốc lạnh lùng. Thỉnh thoảng, còn phất ra lệnh cho đệ tử xử lí những phủ đệ cao tầng của Kiếm Tinh, chém tận giết tuyệt.

Trong lòng hắn minh bạch, đây đều là những nhân vật cao tầng chỉ huy của Kiếm Tinh, nếu trốn được một tên, thì sẽ mang đến một đám quân chi viện. Cho nên một đường đi tới Hoàng thành này, trừ việc chém một đám hoàng thân, những trọng thần này, cũng không thể để lại.

Thế là, một trận giết chóc bắt đầu, nương theo đó là từng tiếng thét chói tai vang lên liên tục, từng tòa đại viện nhà cao cửa rộng bị huyết quang văng tung tóe, tiếng kêu than dậy cả đất trời, một thảm cảnh sinh linh đồ thán.

Tất cả mọi người đi vào, ánh mắt đỏ thẫm, trong mắt chỉ còn giết chóc, lại không ai lên tiếng. Cho dù là một bé trai 5 6 tuổi cũng không bỏ qua, cũng không có ý muốn thả, giơ tay chém xuống, đầu người rơi xuống đất, dừng sinh mệnh.

Hiện tại bọn họ là một đám côn đồ, phải làm việc của côn đồ, trong thời gian ngắn lấy thủ đoạn tàn khốc chấn nhiếp tất cả mọi người, thì bọn họ mới có thể bắt được cái thiên hạ này.

Tuy bạo lực không được ưa chuộng, nhưng không thể phủ nhận, đây là biện pháp tốt nhất trong thời gian ngắn. Không một ai dám phản kháng dưới bạo lực tàn nhẫn này!

Trong tai nghe thấy tiếng gào thét ưu tư không dứt, phóng mắt nhìn lại là một áng lửa ngút trời, trong khoảnh khắc toàn bộ đế đô như hóa thành tu la địa ngục. Ngô Nhiên Đông nhìn tất cả, hơi nâng lên hai gò má, lộ ra một nụ cười tùy tiện, nhưng rất nhanh, hắn bật cười một tiếng, lắc lắc đầu: “Ai, nếu cứ như này thì tốt biết bao, chỉ tiếc… Ta chỉ có thể tự sướng…”

Oanh!

Thế mà, ngay lúc này, lời hắn vừa dứt, một luồng khí thế cường hãn đã bao phủ bầu trời, từng tiếng sấm sét nhue muốn chọc mù hai mắt cũng không ngừng nổ tung.

Tê!

Hít sâu một hơi, toàn bộ nhóm người Đế Đô cùng trì trệ, trong lòng hoảng hốt.

Cao thủ Kiếm Vương?

Bá bá bá…

Đúng lúc này, mọi người còn chưa kịp phản ứng lại, từng đạo kiếm mang băng lãnh đã rơi xuống như mưa mù xuân, sưu sưu sưu bay về những đệ tử thiên Ma Điện kia, chỗ đi qua, liên tiếp có một đám sương máu. Từng tiếng kêu thảm vang lên, tay chân đứt gãy tàn phế bay tung tóa.

“Thiên Ma Điện, rót cục các ngươi cũng tới!”

Một bóng người lạnh lùng chậm rãi xuất hiện trên đỉnh đầu bọn họ, trong mắt đều là vẻ băng hàn, không chút cảm tình, cho dù trong tiếng nói thanh lệ thoát tục kia, cũng có một loại cảm giác rét lạnh tận xương.

Tròng mắt co rụt lại, mọi người cùng hét to: “Lãnh Vũ Kiếm Vương, Bách Lý Ngự Vũ?”

“Tinh Sứ đại nhân, đối phương có Kiếm Vương tọa trấn, không biết 5 vị Pháp Vương có đến hay không?” Ngay lúc đó, mọi người cầu cứu nhìn về Ngô Nhiên Đông.

Thế nhưng trong mắt Ngô Nhiên Đông đều là vẻ kinh dị, sau đó mới khẽ cắn răng, mãnh liệt quay đầu, hét lớn một tiếng: “Rút lui!”

“Bây giờ mới rút lui, không dễ như vậy đâu, ha ha ha…”

Thế mà, bọn họ vừa mới quay đầu muốn rút đi, một tiếng cười khẽ tà dị lại vang lên truyền vào trong tai tất cả mọi người. Ngay sau đó, từng đội từng đội tinh binh cường tướng trong nháy mắt phong tỏa cổng thành, nối đuôi nhau mà vào, mà người cầm đầu, chính là thừa tướng Bách Lý Kinh Vĩ!

Liếc xéo hắn một cái, Bách Lý Kinh Vĩ cười khẽ một tiếng: “Vị này chính là Tinh Ma Sứ một trong tam đại Thiên Ma của Thiên Ma Điện sao, ha ha ha… Nhưng ngươi cũng không là gì với Bách Lý KInh Vĩ ta. Năm đó nội bộ mâu thuẫn, bị các ngươi thừa cơ phát triển thành một thế lực lớn như vậy, sai lầm như thế, ta sẽ không tái phạm lần hai!”

“Xảy ra chuyện gì, không phải tất cả Kiếm Vương đều đi tấn công bốn châu à, sao ở đây lại còn một tên?” Mi mắt khẽ run, Ngô Nhiên Đông liếc sâu hắn một cái, lại xùy cười ra tiếng: “Bách Lý Kinh Vĩ, cho dù ngươi có một Kiếm Vương bên người thì có ích gì? Chúng ta không chỉ gây bạo động ở Hoàng thành thôi đâu. Cứ coi như chúng ta thất bại, nhưng những chỗ khác lại thành công, sự vận hành của kiếm Tinh các ngươi cũng phải bị tê liệt, đến lúc đó phát sinh cái gì, chỉ sợ cũng không nằm trong dự liệu của ngươi!”

Thản nhiên cười, Bách Lý KInh Vĩ từ chối cho ý kiến gật đầu: “Nếu quân sự, thương nghiệp, giao thông của Kiếm Tinh đều bị tê liệt, thì xác thực cũng có chút phiền phức. Nhưng sao các ngươi biết, bạo động ở mấy nơi khác, bản tướng không có chuẩn bị gì?”

Mí mắt lắc một cái, vẻ mặt Ngô Nhiên Đông kinh dị nhìn hắn.

“Thừa tướng đại nhân, tiểu nhân hoàn thành nhiệm vụ, trở về báo cáo công tác!” Đúng lúc này, một bóng người gầy gò bên người Ngô Nhiên Đông chậm rãi cất bước, đi đến bên người Bách Lý Kinh Vĩ, khom người cúi đầu.

Thân thể run lên, Ngô Nhiên Đông vô cùng kinh ngạc: “Là ngươi?”

“Không sai, Tinh Sứ, được ngươi vung trồng nhiều năm như vậy, còn để cho ta làm Phó Sứ, thế nhưng ta vốn là người của thừa tướng, xin lỗi!” Khom người cúi đầu, người kia mỉm cười.

Mí mắt Ngô Nhiên Đông run lên, hận đến nghiến răng nghiến lợi, Bách Lý Kinh Vĩ lại cười lớn một tiếng: “Ngươi cho rằng bản tướng chỉ mới phát hiện thế lực của các ngươi sao? Bản tướng đã phát hiện từ lâu rồi, nhưng vẫn luôn ẩn nhẫn, chờ cho những thám tử ta phái ra đứng trên vị trí cao tầng của Thiên Ma Điện các ngươi. Nhưng không thể không nói, tổ chức của Thiên Ma Điện thật nghiêm ngặt, thám tử này của ta có thể làm tới Phó Tinh Sứ, ta cảm giác đã tới phần cuối rồi, khó thể tấn thăng. Mấy chỗ bạo động kia, bản tướng sớm đã có chuẩn bị, đều có Kiếm Vương trấn giữ. Ngược lại, ta phái binh đi tấn công bốn châu, cũng không phải là Kiếm Vương, tin tức kia là giả, các ngươi… Mắc lừa!”

Bình Luận (0)
Comment