Đại Quản Gia Là Ma Hoàng (Dịch Full)

Chương 644 - Chương 644: Khuất Phục(1)

Đại Quản Gia Là Ma Hoàng Chương 644: Khuất phục(1)

Căm hận trừng mắt liếc nhìn mấy nhà kia một chút, đám người Đế Vương Môn đều một mặt khẩn trương nhìn ra chung quanh.

Tình thế bây giờ đối với bọn họ khá bất lợi. Tuy bọn họ nhân số đông đảo, nhưng đối phương lại từng cái đều là cao thủ, cho dù chỉ có không đến mười người, nhưng vẫn như cũ đem bọn họ vây vào giữa, không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Nhất là, không dám lạc đàn!

Nếu không, luận theo thực lực cá nhân, không người nào có thể là đối thủ của những người bên phía đối diện kia. Nhưng cho dù là quần chiến, phải chống đỡ lại hợp kích chi thuật của những người kia, bọn họ cũng vẫn rơi vào thế hạ phong.

Ngẩng đầu nhìn bốn đám khói đen kia một chút, lại nhìn nhìn vẻ mặt dữ tợn của bọn người Trác Phàm, trái tim Hoàng Phủ Thiên Nguyên liền nhịn không được run run.

Ma Sách Tử Quỷ, xuất quỷ nhập thần, giết người trong vô hình, hai người Liệt Hỏa Lão Tổ cùng Băng Nguyệt Ma Nữ liên thủ thực lực tăng gấp bội, coi như hơn mười người liên thủ cũng khó có thể đến gần, Thiên Cương Cuồng Tôn Lệ Kinh Thiên, nhìn theo uy thế lúc trước, chắc chắn không kém đại cung phụng, đại quản gia Trác Phàm, thì càng là biến thái muốn mạng, có vẻ đã có thực lực siêu việt tối cường giả của Đế Vương Môn, đại cung phụng Hoàng Phủ Phong Lôi.

Tình cảnh như thế, coi như bọn họ có liều mạng, kết quả tốt nhất cũng chính là lưỡng bại câu thương, không mảy may chiếm được nửa phần tiện nghi. Càng có khả năng nội tình ngàn năm của Đế Vương Môn sẽ bị hủy hoại chỉ trong chốc lát.

Đây là điều, nếu là trước kia hắn tuyệt đối nghĩ không ra, cũng vạn vạn không dám nghĩ, bên trong Thiên Vũ, ngoại trừ hoàng thất, còn có gia tộc nào có thể khiến cho bọn họ bước vào hiểm cảnh như thế!

Hung hăng cắn răng, lòng Hoàng Phủ Thiên Nguyên nóng như lửa đốt, quay đầu nhìn về phía Lãnh Vô Thường ở một bên, liên tục nháy mắt.

Đế Vương Môn cứ như vậy bị đánh tan trong tay hắn, thế nhưng hắn vạn vạn không cam tầm!

Thái tử điện hạ thấy thế, cũng vạn phần lo lắng, hai đại thế gia lập tức đại chiến tới nơi, thế mà cũng không có một người nào đi đến khuyên can, Hộ Long Thần Vệ hoàng thất đều chết nơi nào rồi?

Nếu chuyện này gây ra ba động gì tại hoàng thành, mặt mũi hoàng thất có còn hay không?

Chuyện này, thế nhưng là xảy ra dưới chân thiên tử a!

Mà Phương Thu Bạch cùng Tư Mã Huy ở xa xa nhìn thấy hết thảy, tuy cũng cảm thấy kinh hãi trước chiến lực của Lạc gia lúc này, nhưng rốt cuộc vẫn bất động thân thể, tựa hồ đang đợi cho hai nhà khai chiến.

Những người đang vây xem chung quang thì tất nhiên đều rất thông minh mà thối lui về sau thật xa, chờ đến khi tới được khoảng cách an toàn, mới một mặt hưng phấn mà nhìn về phía nơi này.

Một cái là gia tộc xưng danh ngàn năm, một cái là bá chủ gần đây mới lên cấp, cao tầng hai gia tộc này đối chiến, thế nhưng là làm cho tất cả mọi người đều hưng phấn không thôi.

Đến tột cùng ai mới trở thành thủ lĩnh các thế gia, đứng đầu trăm nhà đây, thực sự là khiến người ta vô cùng chờ mong.

Không chỉ là những phổ thông gia tộc, liền xem như sáu đại ngự hạ gia tộc còn lại, lúc này cũng chăm chú nhìn về nơi này, ngó nhìn tình thế phát triển.

Chiến lực chân chính của Lạc gia cũng hoàn toàn vượt qua tưởng tượng của bọn họ. Nhưng chính là như thế, cũng khiến cho tranh đấu giữa các gia tộc ngày sau, càng thêm khó bề phân biệt xem ai sẽ là kẻ chiến thắng sau cùng, lúc trước nếu là chia theo tỉ lệ 7/ , Đế Vương Môn bảy, Lạc gia ba, vậy bây giờ lại chính là !

Thực lực của Lạc gia thực sự đã chấn nhiếp tất cả các thế lực có mặt tại đây…

Hai con ngươi đảo loạn trong hốc mắt, Lãnh Vô Thường đột nhiên nhìn về phía Trác Phàm, cười lạnh nói: “Trác quản gia, ngươi làm như thế, thật tốt sao? Tình thế ngày hôm nay, trong lòng hai người chúng ta đều cần phải hiểu rõ ràng, đến tột cùng là chuyện gì xảy ra! Lấy tâm cơ của ngài, chắc hẳn sẽ không làm loại chuyện ngu xuẩn như ngao cò đánh nhau, bị ngư ông đắc lợi đi!”

“Vậy cũng... Chưa hẳn a!”

Khẽ nhíu mày, khóe miệng Trác Phàm xẹt qua một đường cong kì lạ, trong mắt lóe lên tia sáng thâm thúy khiến người ta nhìn không hiểu: “Lãnh tiên sinh, lão tử và ngươi cùng Gia Cát Trường Phong vẫn là có chỗ khác nhau, không phải là người chỉ dùng lý trí để làm việc. Có khi phát điên một chút, cũng là bình thường. Điểm này, ngài chắc hẳn là đã từng tự mình trải nghiệm qua rồi, ha ha ha...”

Da mặt nhịn không được co lại, Lãnh Vô Thường thầm giận trong lòng.

Hắn hiểu được, Trác Phàm có ý nói đến chuyện hắn thiết kế đem Trác Phàm bức điên trong lần Bách gia tranh minh vừa rồi,. Lúc đó Trác Phàm quả thật không hề để ý đến đại cục, như phát điên mà hướng về phía bốn người Hoàng Phủ Thanh Thiên trả thù.

Lúc đó hắn còn rất dương dương tự đắc, nhưng hiện tại, lại trở thành tấm bình phong cho Trác Phàm, khiến hắn rốt cuộc đoán không được phòng tuyến cuối cùng của Trác Phàm là gì.

Cái gọi là ngang tàng sợ lỗ mãng, lỗ mãng sợ không muốn sống. Chấp nhận rọc xương lóc thịt, đem hoàng đế kéo xuống ngựa!

Càng là loại người không cố kỵ gì, khi phát điên lên lại càng trở nên đáng sợ. Bởi vì tất cả mọi thứ trong thế gian, đều không có bất kỳ ràng buộc gì đối với hắn, ngươi căn bản không thể biết được, hắn rốt cuộc có thể làm ra chuyện điên cuồng cỡ nào.

Giờ khắc này, Trác Phàm chính là như vậy người.

Nếu hắn còn nhớ thù trong lần Bách gia tranh minh vừa rồi mà nói, không chừng sẽ thật sự làm ra chuyện cá chết rách lưới, hai nhà cùng chết. Đến lúc đó, Lạc gia cũng chỉ là một gia tộc mới lên cấp, bồi thì bồi. Nhưng Đế Vương Môn bọn họ có ngàn năm tích lũy, cứ như thế bồi theo, hoặc là bị đánh tàn, vậy coi như quá oan uổng a.

Vừa nghĩ đến đây, Lãnh Vô Thường bất giác thở dài, thì thào lên tiếng: “Như vậy... Ngươi muốn thế nào mới bằng lòng dừng tay?”

Lời vừa nói ra, tất cả mọi người trong Đế Vương Môn không khỏi sững sờ một chút, đường đường Thần Toán Tử, Lãnh Vô Thường, vậy mà chấp nhận thua khi đàm phán với người khác, đây chính là lần đầu tiên từ xưa tới giờ a!

Cho dù là cao tầng Đế Vương Môn, cũng là cho tới bây giờ chưa từng thấy qua, coi như trước mặt môn chủ, hắn cũng chưa từng khuất phục như thế.

Khóe miệng xẹt qua một đường cong tà dị, Trác Phàm hơi khẽ ngẩng đầu, đạm mạc lên tiếng: “Thực ra, hiện tại hai nhà đao binh đối mặt, đều là bởi vì Đế Vương Môn các ngươi liên tục khiêu khích, bây giờ muốn dừng tay giảng hòa cũng rất đơn giản, nói xin lỗi đi!”

Cái gì, xin lỗi?

Thân thể cùng nhau chấn động, tất cả mọi người trong Đế Vương Môn đều trợn mắt nhìn về phía hắn!

Đế Vương Môn ngàn năm qua luôn một mực đứng đầu trăm nhà, đừng nói đến không làm chuyện gì sai, coi như thật làm sai thì lại có thể thế nào, há có thể ngay trước mặt nhiều gia tộc như vậy đứng ra xin lỗi?

Đây còn không phải là một biến tướng của khuất phục sao? Đến lúc đó, mặt mũi của Đế Vương Môn biết để vào đâu?

Bất quá, Trác Phàm lại không buồn để ý đến vẻ mặt giận dữ của bọn họ , vẫn như cũ lạnh lùng nói: “Thành ý thế nào, các ngươi tự nhìn mà làm!”

“Hừ, xin lỗi cái con mẹ ngươi, sĩ khả sát bất khả nhục, bây giờ lão phu liền kết thúc tên tiểu ác ma nhà ngươi!” Thế mà, Trác Phàm vừa dứt lời, một lão giả tóc trắng đã trừng mắt lạnh lùng nhìn hắn, bỗng nhiên đạp lên mặt đất, lao ra.

Bình Luận (0)
Comment