“Ai, thật không nghĩ tới, tiểu gia hỏa này lại giấu nhiều bí mật về Lạc gia như vậy, hiện tại mới chịu lấy ra, thật sự là thâm tàng bất lộ a!”
Trong hoàng thành, Đế Quốc thừa tướng Gia Cát Trường Phong đứng trên một toà tháp cao mấy chục trượng phía trên cổng thành, nhìn về phía ngoài thành, cảm thán lên tiếng. Bên cạnh hắn, chính là Âm Dương song lão.
Khẽ chau mày, trong mắt lão giả tóc trắng lóe lên vẻ ngưng trọng sâu đậm: “Thực lực của tiểu tử này làm sao lại tiến bộ thần tộc như thế, thật sự là không thể tưởng tượng. Điều này không khỏi làm ta nhớ tới một người...”
“Ngươi nói là...”
Mí mắt nhịn không được nhảy một cái, trong đôi mắt già nua của lão giả tóc đen cũng đồng dạng lóe lên một tia kiêng kị thật sâu, tựa hồ trong tiếng nói đều có chút không tự giác mà run rẩy: “Là tên quái thai Bất Bại Ngoan Đồng, Cổ Tam Thông kia?”
Hơi hơi gật gật đầu, lão giả tóc trắng thở dài lên tiếng: “Không sai, ngoại trừ tiểu tử kia, lão phu chưa bao giờ thấy qua người nào tại Thiên Huyền cảnh có thể dùng một tay dễ dàng đón lấy một kích của cao thủ Thần Chiếu đỉnh phong. Cũng chỉ có tiểu tử kia mới có thể làm được, nhưng bây giờ...”
“Ha ha ha... Trác Phàm, so với Cổ Tam Thông kia thì đáng sợ hơn nhiều!”
Thế mà, còn không đợi hai người nói tiếp, Gia Cát Trường Phong đã cười một tiếng, khẽ vuốt chòm râu chầm chậm nói: “Cổ Tam Thông nói cho cùng, bất quá cũng chỉ là một kẻ võ phu. Chỉ cần dùng chút tiểu kế, liền có thể đem hắn bắt lại. Bây giờ hắn bị nhốt trong hoàng thành 300 năm, không phải là do một câu nói của Nhân Thánh lúc trước sao? Hắn, cuối cùng vẫn là con nít!”
Nói đến đây, Gia Cát Trường Phong đột nhiên ngưng tụ tròng mắt, chăm chú nhìn về bóng người tóc trắng phía ngoài thành kia, mí mắt khẽ nháy nói: “Bất quá Trác Phàm này, lại là một kẻ gian trá giảo hoạt. Muốn lừa bịp hay sử dụng hắn, thật sự là so với lên trời còn khó hơn a! Nếu hắn lại có thực lực như Cổ Tam Thông, Thiên Vũ này khó có ai có thể là địch thủ của hắn!”
Không khỏi sững sờ, âm dương nhị lão liếc nhìn nhau, không rõ ràng cho lắm.
Lão giả tóc trắng suy nghĩ một lát, cau mày nói: “Thừa Tướng đại nhân, vừa mới nãy không phải ngài nói tất cả mọi thứ tại đây đều là do hoàng đế bố trí à, chính là muốn khiến Đế Vương Môn cùng Lạc gia nảy ra tranh chấp. Vừa mới nãy, hai nhà kém chút nữa đã đánh nhau, Trác Phàm càng là hùng hổ dọa người, giết chết hai vị cung phụng của Đế Vương Môn, không phải là đã trúng kế sao? Theo lão phu thấy, nếu không phải Lãnh Vô Thường ẩn nhẫn, nói không chừng kết quả sau khi hai nhà giao chiến khó mà xác định!”
“Ha ha ha... Các ngươi a, chỉ thấy bề ngoài, lại căn bản không thấy được trận chiến tâm kế của tam phương!”
Khóe miệng hơi vểnh lên, Gia Cát Trường Phong từ chối cho ý kiến, lắc đầu cười nói:
“Cái đài này tuy là do hoàng đế dựng, nhưng cảnh phim diễn ra như thế nào, hắn lại không quản được. Vô luận là Trác Phàm, hay là Lãnh Vô Thường, đều là người tài trí vô song, sâu xa trong chuyện này bọn họ há có thể không hiểu? Cho nên không người nào trong song phương muốn khai chiến, để hoàng đế kiếm tiện nghi!”
“Có điều, trên một điểm này, Trác Phàm đã thăm dò ra phòng tuyến cuối cùng của Lãnh Vô Thường. Chính là bởi vì lần bách gia tranh minh trước đó, Trác Phàm hành động vượt quá thường nhân, khiến Lãnh Vô Thường rốt cuộc sờ không tới được mạch lạc của Trác Phàm. Bởi vậy, hắn mới rơi xuống hạ phong, bị Trác Phàm nắm mũi dẫn đi khắp nơi. Thực ra, chỉ cần hắn có thể cường thế hơn một chút, Trác Phàm cũng sẽ không muốn liều mạng. Nhưng theo kết quả bây giờ mà nói, tam phương đấu sức, hoàng thất nhờ vào đó thăm dò được thực lực của Lạc gia, thắng nửa phần, Lạc gia nhờ vào đó chèn ép được Đế Vương Môn, đạt được danh vọng trước ngự hạ gia tộc, cũng thắng nửa phần. Chỉ có Đế Vương Môn, chèn ép gia tộc mới không thành, ngược lại còn mấy hết thể diện, lại là thua thảm, ha ha ha...”
Nghe được lời này, Âm Dương song lão bất giác cùng nhau run rẩy trong lòng, liếc nhìn nhau, vẻ mặt tràn đầy kinh hãi.
Bọn họ thế nhưng là cho tới bây giờ đều chưa từng nghĩ tới, chỉ là một lần va chạm đơn giản giữa các gia tộc, thế mà còn có nhiều âm mưu tranh giành quyền thế, lợi ích bên trong như thế, quả nhiên là khó có thể ước lượng!
Đổi vị trí, nếu như dạng võ phu như bọn họ bị cuốn vào bên trong, đoán chừng căn bản là không có cách nào quậy tung trong trò chơi quyền lực này, liền đã bị đào thải ngay lập tức, cái trò quyền mưu tranh chấp này thực sự quá phức tạp.
Hiện tại, bọn họ mới hiểu ra được, vì sao Gia Cát Trường Phong nói Trác Phàm so với Cổ Tam Thông còn đáng sợ hơn.
Bởi vì nếu năm đó Cổ Tam Thông có đầu óc bằng một nửa Trác Phàm mà nói, cũng sẽ không lấy lực lượng một người kháng cự toàn bộ Đế Quốc, sau cùng lại bị người lừa gạt đem đi cầm tù.
Mà Trác Phàm, chính là hợp thể của Lãnh Vô Thường cùng Cổ Tam Thông, há có thể không đáng sợ?
“Thừa Tướng đại nhân, nhân vật nguy hiểm như thế, cần phải sớm xử trí mới tốt, miễn cho làm ảnh hưởng đến đại sự của thừa tướng!” Nhíu mày thật sâu, lão giả tóc đen vội vã hướng Gia Cát Trường Phong ôm quyền nói: “Thừa dịp thực lực của tiểu tử này còn chưa tới nơi trình độ nghịch thiên, hai người chúng ta còn có biện pháp để đối phó, xin thừa tướng phái hai người chúng ta, đem tiểu tử này trừ rơi, trừ đi họa lớn trong lòng!”
Chậm rãi khoát khoát tay, Gia Cát Trường Phong cười nhạt lắc đầu: “Không vội, hắn hiện tại còn không phải là địch nhân của chúng ta, thậm chí còn thể coi như là trợ thủ của chúng ta! Nếu hiện tại giết hắn, đoán chừng có người mừng thầm. Xuất lực không có kết quả tốt, lại thành may áo cưới cho người khác, không phải là phong cách làm việc của Gia Cát Trường Phong ta!”
Không khỏi sững sờ, Âm Dương song lão liếc nhìn nhau, không rõ ràng cho lắm.
Nhưng Gia Cát Trường Phong cũng không giải thích gì thêm, chỉ cười nhẹ lắc đầu, thì thào lên tiếng: “Tâm tư của lão đầu tử kia, lão phu hiện nay đại khái cũng nhìn ra chút manh mối, bát đại thế gia, ngàn năm mật lệnh, nguyên lai hết thảy đã được quyết định từ lâu, ha ha ha...”
Cười to một tiếng, Gia Cát Trường Phong chậm rãi đi xuống thành lâu: “Đi thôi, đại điển sắc phong sắp bắt đầu.