Đại Quản Gia Là Ma Hoàng (Dịch Full)

Chương 765 - Chương 766: Vây Nguỵ Cứu Triệu(2)

Đại Quản Gia Là Ma Hoàng Chương 766: Vây Nguỵ cứu Triệu(2)

Mỗ mỗ cả kinh đến sắc mặt trắng bệch, vội vàng kéo Mẫu Đơn lâu chủ ra phía sau, hung hăng trừng nàng, để nàng im miệng.

Các nàng thật vất vả mới phá được vây, nếu lại phát sinh cãi vã với minh hữu, bị minh hữu diệt luôn, thì còn cái nịt!

Bây giờ người ta thế mạnh hơn ta, ngươi còn truy cứu nhiều như vậy làm gì?

Mỗ mỗ ai thán, hận không thể đạp Mẫu Đơn lâu chủ một phát. Nhiều năm như vậy, tính khí ngu đần của người làm sao lại không sửa? Giờ ra chuyện, có lẽ chúng ta phải toàn quân bị diệt vì cái miểng của ngươi a.

Tuyết Thanh Kiến thất không khí hiện trường ngưng trọng như thế, vội vàng ra hoà giải nói: "Ha ha ha... Tất cả mọi người là người nhà, làm gì phải giương cung bạt kiếm như thế? Ngươi nói xem có đúng không, mỗ mỗ?"

"Không sai, không sai, Tuyết trưởng lão nói quá đúng!" mỗ không ngừng gật đầu mỗ vội vàng tìm lối thoát, sau đó cúi người hành lễ Cừu Viêm Hải, khẩn thiết nói: "Cừu trưởng lão thứ tội, lão thân bình thường bỏ bê quản giáo, mới khiến cho nha đầu này làm càn. Hết thảy đều xin để lão thân chịu tội, xin ngài bớt giận!" Mỗ mỗ khom lưng rất thấp, không còn chút tác phong thiết nương tử ngày thường. Đến tận đây, các vị lâu chủ mới sâu sắc cảm nhận được, các nàng hiện tại chính thức là chó mất chủ, đã không có chút tư cách để mà kiêu ngạo.

Cừu Viêm Hải hừ lạnh, vẫn ngẩng cao đầu, không vui lòng.

Tuyết Thanh Kiến cười vỗ vai hắn: "Lão đầu tử, chưởng sự nhà người ta đều đã bồi tội cho ngươi, ngươi bao nhiêu cũng nên biểu thị chút đi!"

"Hừ!" Cừu Viêm Hải thở phì phò, vẫn ngẩng cao đầu.

Tuyết Thanh Kiến thấy hơi nặng nề, liền sút cho một phát vào mông, tức miệng mắng to: "Ngươi học được bản sự mới có phải không, lời lão nương đều không nghe lọt hả??"

Cừu Viêm Hải kiêng kị ủy khuất nhìn Tuyết Thanh Kiến. Ngay sau đó mới nhìn về phía mỗ mỗ, trở lại bình thường nói: "Thôi thôi, lão phu cũng không nhỏ mọn như vậy, khụ khụ khục..."

Tuyết Thanh Kiến bước tới cạnh mỗ mỗ, cười nói: "Các ngươi chớ để ý, lão gia hỏa này cũng tính khí nóng nảy, nhưng mà tới nhanh, đi cũng nhanh, không có gì đâu . Còn Bồ Đề Tu Căn, Trác quản gia có lệnh không cho phép nói nhiều, chúng ta không dám nói, các ngươi đến Lạc gia, hay là tự mình hỏi hắn đi!"

"Không dám, không dám!" Mỗ mỗ lắc đầu, rốt cục được thả lỏng. Tuyết Thanh Kiến vừa đã nói, ý là cam đoan Cừu Viêm Hải sẽ không thù các nàng. Nếu bị cường giả như vậy mỗi ngày mong nhớ, thật sự là gian nan, chỉ sợ ngủ đều không dám ngủ.

"Còn có..." Tuyết Thanh Kiến tiếp tục nói: "Khi các ngươi cầu viện, Trác quản gia quyết định chia binh hai đường. Chúng ta tới chỗ này tiếp ứng các ngươi, hắn thì dẫn người đi đánh Dược Vương Điện!"

"Dược Vương Điện? Hắn đến đó làm gì?" Mẫu Đơn lâu chủ lại ngáo lên. Nhưng bị mỗ mỗ trừng mắt, liền rúc đầu về, không dám nói nữa.

Cừu Viêm Hải cười lạnh, chen lời: "Cho nên lão phu mới nói các ngươi kiến thức nông cạn, Trác quản gia thần cơ diệu toán, biết các ngươi bị bao vây, đã phỏng đoán đối phương sẽ vây điểm đánh viện binh. Lúc trước chúng ta thấy người của Kiếm Hầu Phủ cùng Tiềm Long Các đến, lại trúng mai phục, bị đánh đến thảm a. Chẳng lẽ ngươi cho rằng, Trác quản gia sẽ mang theo người Lạc gia trùng cái quỷ kế cỏn con này?"

"Hừ hừ hừ... nói cho các ngươi biết, Trác quản gia liệu địch tiên cơ, đi diệt hang ổ Dược Vương Điện, đây là vây kế sách Nguỵ cứu Triệu! Rất nhanh thôi, chiến báo bên kia sẽ truyền đến nơi đây, Đế Vương Môn sẽ ngay lập tức đi cứu Dược Vương Điện, hiểm cảnh của các ngươi chẳng phải sẽ được giải sao? Đến lúc đó, dù còn sót lại ít nhân mã, nhưng chúng ta mang theo mấy ngàn đệ tử, vẫn có thể nội ứng ngoại hợp với các ngươi, giải quyết bọn họ. Chỉ là không ngờ a, các ngươi nhanh như vậy đã thủ không được, ai!"

Nghe được lời này, tất cả người Hoa Vũ Lâu đều ngây người, ngay sau đó thì như muốn khóc lên.

Con mẹ nó, chúng ta phá vây quá sớm rồi!

Sớm biết như thế, chúng ta phải thủ thêm mấy ngày mới đúng a! Nhất là mỗ mỗ, hối hận đến xanh ruột, đây lại là một quyết định cực kì sai lầm a! Nàng đã hại chết bao nhiêu tỷ muội rồi . . .

Chỉ có hai người Cừu Viêm Hải cùng Tuyết Thanh Kiến liếc nhìn nhau mỉm cười, trong mắt chỉ có vô hạn giảo hoạt cùng khinh miệt.

Ai, Hoa Vũ Lâu a, thật sự là sắp bị Trác quản gia với Đế Vương Môn chơi cho thảm. Mà đến tận đây, các nàng cũng nên quy tâm đi...

Bình Luận (0)
Comment