đúng vậy, ta quá trẻ tuổi, không có được cái nhẫn như hai vị, nhẫn đến mức tóc hóa thành tóc rùa. . ."
"Đủ rồi!" Trác Phàm còn chưa dứt lời, Bạch cung phụng đã nổi giận hét lớn: "Trác Phàm, ta nể ngươi là đại biểu tông chủ mà đến, kính ngươi ba phần, ngươi đừng có quá phận!"
"Quá phận, ta quá phận sao? Ta có luân phiên vả vào mặt hai vị sao?"
Trác Phàm cười tà: "Hai vị bị người ta tát cho liên tục, vẫn nguyện ý làm đầy tớ cho người ta. Ta mới vừa vào tông môn không bao lâu, còn chiếu cố hai đồ đệ các ngươi một đoạn thời gian, các ngươi thế mà coi ta là cừu nhân, coi người ta làm minh hữu? Người nào quá phận, nói đi, người nào? Nhờn quen!"
Trác Phàm nói năng có khí phách, nói đến cuối, đã gần như quát lên, hai mắt trừng thẳng vào hai người, hai người cũng chăm chú nhìn hắn, hận đến song quyền bất giác nắm chặt lại, ria mép loạn run run, lại không biết nên làm gì.
Thật lâu, hai người mới đè xuống nộ khí, lạnh lùng nói: "Trác Phàm, ngươi không cần châm ngòi ly gián, bây giờ tất cả trưởng lão cung phụng nội môn chúng ta đã là châu chấu trên một sợi thừng. Có vinh cùng vinh, có nhục cùng nhục. Ngươi có thể trở về bẩm báo tông chủ, hảo ý của hắn, chúng ta tâm lĩnh, đáng tiếc chúng ta phải phụ lòng rồi!"
"Đừng vội vã cự tuyệt như vậy, thủy chung, hai vị chấp nhạn cùng một chiến tuyến với cừu địch, không phải là vì quyền điều hành chút tư nguyên của tông môn sao? Nhưng các ngươi có nghĩ tới hay không, qua việc này, ăn thịt sẽ là bọn họ, các ngươi vẫn sẽ chỉ ăn canh!"
Bạch cung phụng híp mắt, rốt cục nói ra lời nói thật từ đáy lòng: "Nếu nội môn không còn, chúng ta đến cả canh đều không có mà uống!"
Trác Phàm khẽ cười một tiếng, muốn hắn tự mình nói ra miệng, ngươi đã nói, vậy ta toại nguyện cho ngươi!
"Nếu nội môn không có canh uống, hai vị đều có thể đến tạp dịch phòng chúng ta ăn thịt a!"
Hai người giật mình, đồng thanh quát lớn: “Cái gì?”, trong mắt đều là vẻ khó tin
"Thực không dám giấu giếm, tạp dịch phòng chúng ta bây giờ quá nhiều người, cần vài trưởng lão cung phụng đến quản lý. Nếu hai vị không chê, hoàn toàn có thể tới tạp dịch phòng chúng ta. Nói thực ra, tông chủ có ý lấy tinh anh tạp dịch phòng, thay thế nội môn làm nơi bồi dưỡng đệ tử tinh anh. Chỉ là nội môn thâm căn cố đế, không dễ nhất kích tất sát, nhưng chúng ta không lo lắng, vì cuối cùng thì vẫn chỉ là vấn đề thời gian mà thôi!"
"Bây giờ nội môn do Thạch cung phụng chưởng quản, hắn đang ăn thịt, các ngươi uống canh. Nhưng nếu các ngươi có thể sớm tới tinh anh tạp dịch phòng, thì đó chính là nơi các ngươi có thể ăn thịt, hắn chẳng có canh mà uống, tất cả là của các ngươi, vả lại, các ngươi không hẳn là châu chấu trên một sợ thừng, vì ta đã đến đây gửi lời mời tới các ngươi, ta cũng phải nói thêm, đến sớm thì còn, muộn thì còn cái nịt! Đấy nghĩ đi"
Hai vị cung phụng rung mạnh người, không ngờ tông chủ lại thật có ý đoạt quyền lực nội môn. Chỉ là tinh anh tạp dịch phòng vừa mới bắt đầu xây dựng, không biết có thể chống đỡ bao lâu, tùy tiện tham gia, thật quá mức mạo hiểm.
Trác Phàm đưong nhiên biết bọn họ băn khoăn thiệt hơn, hắn cũng hiểu, nếu người ngoài không biết, quả thật là sẽ thấy quá mức mạo hiểm, nên hắn phóng đại chiêu, trong tay chợt xuất hiện hai cái bình sứ, rồi đẩy về phía hai người.
Hai người nhìn nhau, tiếp nhận mở nắp bình ra xem xét, vừa mở, hai người liền giật nảy cả mình, vì nồng đậm đan hương tỏa ra từ trong đó làm cho hai người vừa ngửi thôi, toàn thân huyết mạch chợt trở nên thông suốt.
"Thập phẩm linh đan?"
"Không sai, chính là thập phẩm linh đan, Thông Thiên Đan. Đây chỉ là chút tâm ý, mong hai vị đừng chê!" Trác Phàm mỉm cười nói: "Nếu hai vị còn có lo lắng về tương lai, vậy ta sẽ nói thế này. Chỉ cần có một vị trưởng lão cung phụng nguyện ý đến tạp dịch phòng chúng ta gánh chức, ta sẽ xuất ra một viên bát phẩm linh đan để chiêu đãi!"
"Bát phẩm?"
"Đúng, bát phẩm! Hai vị là người dẫn đầu, tất nhiên phải khác. Còn người khác, ta chỉ tặng bát phẩm ban. Mà lại phải nhanh đấy, muộn là không còn chỗ đâu. Dù sao, đệ tử cũng có hạn, cần nhiều trưởng lão cung phụng làm gì?"
Hai người run lên, hiểu ra ý đồ chân chính của Trác Phàm. Hắn chẳng những là muốn đào đệ tử nội môn nội môn đi, mà cả trưởng lão cung phụng cũng không ta, hắn, hắn muốn biến nội môn thành cái xác rỗng!
Thủ đoạn như thế, thật tàn nhẫn cùng cực, rút củi dưới đáy nồi kiểu này, hoàn toàn không cho nội môn cơ hội thở dốc!
Trác Phàm và tông chủ liên thủ tạo áp lực, có thể hủy nội môn. Hai người bọn họ chỉ là pháo hôi trong tranh đấu này, không bằng sớm nhập cuộc với tông chủ đi. Dù sao Trác Phàm còn có giao tình không tệ với hai người đệ tử của bọn họ, nếu hai người bọn họ đáp ứng gia nhập tạp dịch phòng, chắc hẳn sẽ càng tạo được cảm tình, càng nhận được nhiều chỗ tốt.
Nghĩ tới đây, hai người trao đổi ánh mắt, ánh mắt hai người giống nhau như đúc, liền cùng gật đầu, lớn tiếng nói: "Được, chúng ta nguyện ý tới tạp dịch phòng. Mà lại sẽ âm thầm liên hệ trưởng lão cung phụng đủ tin tưởng cùng gia nhập!"
"Vậy là tốt rồi, nội môn đã khô mục, chỗ này của ta mới là nơi các vị có thể đại triển quyền cước, hoan nghênh gia nhập!" Trác Phàm cười gật đầu. . .