Đại Sư Huyền Học Là Đầu Bếp Thần Côn (Dịch Full)

Chương 142 - Chương 141

Chương 141 Chương 141Chương 141

Chương 141

"Vị huyền tu này vậy mà lại để ý người chồng ở chỗ đám minh hôn chúng tôi rồi sao? Ngài nhìn xem dáng vẻ người này là cực kỳ tốt, không biết ngài có hứng thú hay không? Tôi là giám đốc bên minh hôn, tôi thấy ngài lạ mặt thì kết thành bạn bè, đưa ra giá hữu nghị, giá cả cũng rất rẻ."

Máy người Chu Thiên Lỗi nghe vậy thì thực sự cực kỷ khó chịu, đây là xem người, à không, là xem một người chết như là gia súc à.

"Ở chỗ minh hôn của các người còn bán cả chồng?" Thảm Tử Khiên nhíu mày hỏi.

Giám đốc nơi minh hôn cười nhẹ nhàng nói: "Đúng thế, chỗ minh hôn của chúng tôi chủ yếu kinh doanh vợ minh hôn, nhưng cũng có một số ít chồng minh hôn, cho nên mỗi một người này đều là hàng hiếm!"

"Việc nào đàn ông có thể làm, bọn họ đều làm được. Hơn nữa chỉ cần ký kết hợp đồng hôn nhân, chúng nó đều sẽ rất nghe lời, chắc chắn sẽ không có chuyện vượt quá giới hạn đội nón xanh như người sống, so với giá cả thì cực kỳ tốt!"

Mấy người Thẩm Tử Khiên nghe thấy vậy thì lông mày nhăn lãi như muốn kẹp chết con muỗi, ngược lại Phó Văn lại lạnh nhạt.

Chu Thiên Lỗi ỷ vào có Phó Vãn ở chỗ này, anh ta lại hỏi: "Vậy nếu như những người vợ, chồng minh hôn này không gả ra được thì sao?"

Vẻ mặt giám đốc chỗ minh hôn tối sầm lại trong nháy mắt, anh ta cười lạnh nói: "Bán không được vậy thì bán giá thấp đi làm nô lệ quỷ, cũng kiếm về chút giá vốn."

Phó Văn lời ít mà ý nhiều: "Bao nhiêu?”

Giám đốc sững sờ không nghĩ tới Phó Văn không kịp chờ đợi như thế, nhanh chóng nói: "Chồng minh hôn ở đây bán 188 Hồn Châu một người. Nếu như mấy vị không có đủ Hồn Châu, có thể đi ra ngân hàng thị trường thiên địa, chi nhánh ngân hàng để tiến hành đổi, bên kia có người trông coi đổi minh tệ và nhân dân tệ lấy Hồn Châu." Vừa rồi mấy người Thẩm Tử Khiên đi dạo một vòng dưới thành phố, cũng hiểu sơ sơ chuyện đổi Hồn Châu này, nghe được con số 188 này thì lông mày trong nháy mắt đã nhíu lại.

Đây tuyệt đối không phải số lượng nhỏ. eb o ok sh o p . vn - e b o o k t r u y ệ n d ị c h g iá r ẻ

Nam quỷ giám đốc nhìn vẻ mặt của bọn họ thì gương mặt nửa đen nửa trắng dân dần trở nên thối rữa mục nát, u ám nói: "Lần đầu các quý khách đến phải biết Quỷ Thị không có luật trả giá."

Máy người Chu Thiên Lỗi hoảng sợ đến mức gương mặt trắng bệch.

Khuôn mặt giống như một hình người khổng lồ hiện ra từ một người chết đã nhiều ngày, vô cùng đáng sợ.

Thắm Tử Khiên cũng không dám nhìn nam quỷ giám đốc kia nữa, anh ta dời ánh mắt đi, chỉ hỏi: "Số 21, số 7, số 88, số 18, mấy người vợ minh hôn này bao nhiêu tiền mỗi người?"

Nam quỷ giám đốc nhướng mị, vẻ mục nát trên gương mặt dân dần rút đi, lại trở thành da mặt hoàn hảo, anh ta nụ cười rực rỡ: "Số 21 lúc còn sống là ca sĩ có rất nhiều fan hâm mộ, cô ta có giá 166 Hồn Châu."

"Số 7, trước kia là hoa khôi đại học, cô ta 123 Hồn Châu."

"Số 88 lúc còn sống là con gái duy nhất của chủ tịch công ty lớn, bán rẻ 120 Hồn Châu." "Số 18 lúc còn sống là chuyên gia thiết kế thời trang nỗi tiếng, bán 100 Hồn Châu đi."

"Đương nhiên cũng có hàng tiện nghi rẻ tiền, không đủ Hồn Châu cũng có thể cho vay."

Gương mặt mấy người Thẩm Tử Khiên rất khó nhìn, nếu bọn họ muốn cứu phong trần thì giống như là đái ra máu vậy.

Mấy người kia còn dễ nói, đều là thiếu gia nhà giàu, ở trong nhà không buồn không lo, mà Thắm Tử Khiên thì khác, anh ta vì Liễu Vĩnh Ninh mà thà rời khỏi nhà họ Thẩm, trong túi quần tạm thời chỉ có máy trăm nghìn tiền tiết kiệm.

Làm sao có thể lấy ra số tiền mây trăm nghìn này trong nháy mắt được? Phó Vãn nhìn về hướng nam quỷ giám đốc rồi lại hỏi: "Anh thì sao?"

Giám đốc nơi minh hôn sững sờ, chỉ vào chính mình: "Tôi?"

Phó Vãn gật đầu: "Ừm, anh thì bao nhiêu?”

Ông trời ơil

Nam quỷ giám đốc nơi minh hôn cũng có giây phút cảm thấy mình như gặp phải người trong lòng, lại có người cũng để ý giá trị nhan sắc của anh tal

Lúc anh ta còn sống, không phải lệ quỷ cũng là một người khá đẹp trai đó.

Thắm Đoan từ trong lồng quay người lại liếc nhẹ qua người giám đốc một chút, phát ra một tiếng cười nhạo trong im lặng.

Nam quỷ giám đốc vẫn còn trong sự rung động, anh ta nói: "Tôi quản lý toàn bộ giá trị nhan sắc của chồng minh hôn và vợ minh hôn ở nơi minh hôn này, tôi là lệ quỷ lại có sức mạnh vô cùng lớn, tôi... Tôi... Tôi giá trị ít nhất 700, không, 800 Hồn Châu!"

Máy người Thảm Tử Khiên rơi vào im lặng.

Hừm... Cái tên nam quỷ giám đốc ngược lại rất tự tin nha.

Chẳng lẽ người sau khi chết trở thành quỷ thì thật không có tự trọng sao? Cái tên nam quỷ giám đốc này chẳng lẽ cũng không biết tại sao mình lại qua đời sao?

Phó Vãn gật đầu: "Được." Nếu không phải nhìn thấy vừa rồi Phó Vãn vội vã muốn cứu người như vậy, mấy người Thẳm Tử Khiên còn suýt chút nữa cho rằng thầm mỹ Phó Vãn có vấn đề.

Sau một cái chớp mắt, chỉ thấy Phó Vẫn giơ tay lên, ngón tay trắng dài bắt lấy cỗ nam quỷ giám đốc ở giữa không trung.

Lòng bàn tay cô thoáng dùng Sức.

Nam quỷ giám đốc dần dần nhận ra không thích hợp, anh ta chợt bộc phát quỷ lực kinh khủng ra ngoài: "Cô muốn làm gì?"

Phó Vãn hời hợt nói: "Bắt anh đổi lấy điểm Hồn Châu."

Trên tay cô ra sức, sau một tiếng kêu thê lương ma quỷ thì âm hồn nam quỷ giám đốc bị bóp nát.

Trong chớp mắt, âm hồn bị bóp nát phân tán ra vô số Hồn Châu, giống như thiếu nữ rải hoa, lại giống như trời mưa.

Mọi nơi trên mặt đất đều là những hạt ngọc nhỏ màu xanh lục.

Bồn phía lặng ngắt như tờ.

Phó Vãn đã xử lý tên giám đốc minh hôn kia?

Phó Vãn quay đầu nhìn về phía đã sợ choáng váng mọi người: "Nhặt."

Mấy người Chu Thiên Lỗi vô cùng bất ngờ, bị dọa sợ đến mức nhanh chóng ngồi xuống. Cúi người xuống nhặt hạt châu.

Triệu Dương chạy rồi cùng tham gia vào nhóm cúi xuống nhặt hạt châu.

Phó Vãn nói nam quỷ giám đốc kia thật là ra vẻ, anh ta đáng giá 800 Hồn Châu chỗ nào? Chỗ này cộng lại chỉ khoảng gần 300 hồn châu.

Những chiếc lồng đây bóng tối kia cũng phát ra tiếng động, hiển nhiên cũng biết được hành động bên ngoài.

Không có người nào lại muốn chết, cho nên cũng không có âm hồn nào sau khi chết còn muốn mình trở thành người vợ, chồng minh hôn. Hình như chúng nó biết lần này có thể là cơ hội duy nhất có thể được cứu vớt. Chúng điên cuồng đụng chạm vào chiếc lồng muốn gây chú ý. "Đầu bếp Phó, cô giết giám đốc? Có sao không? Máy người chỗ minh hôn này có tới gây rắc rồi hay không?" Triệu Dương nắm lầy đầu mình, đặt câu hỏi.

Nơi minh hôn lớn như vậy không thể nào chỉ có một tên nam quỷ quản lý, chắc chắn là có đoàn đội. Hơn nữa chúng nó còn ở vị trí thị trường Quỷ Thị, chứng tỏ có rất nhiều liên quan đến thế lực đứng sau lưng Quỷ Thị, nói cách khác là có thể có ô dù.

Sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?

Phó Văn hỏi: "Ở tình huống này phải làm gì?"

Đám người không dám tin mà nói: "Ở dương gian chắc chắn cũng sẽ báo động. Nhưng nơi này báo động vô dụng à? Cảnh sát không xen vào chuyện ở âm giới."

Thảm Tử Khiên ngẫm lại, hỏi: "Chắc là Âm giới cũng có nhân viên quản lý chứ? Loại chuyện này hẳn là nên do bọn họ quản lý?"

Phó Vãn "Ừ" một tiếng. Khi cô còn đang chậm rãi đếm lại số Hồn Châu, chợt nghe thấy từ trong chỗ minh hôn truyền đến từng đợt tiếng cười quỷ gào.

Ở nơi u minh màu đỏ, có thể thấy được lờ mờ bên ngoài. Có một nam tu sĩ vô cùng hoảng sợ, kéo quần chạy như bay ra phía ngoài, lại bị Quỷ Soa từ lòng đất chui ra ngoài ngăn lại.

Còn có nam tu sĩ đang để trần cơ thể bò xuống từ tòa nhà màu đen thông qua cây màu hồng, vừa xuống tới đã bị Quỷ Soa nhấn xuống trên mặt đắt.

Tạ Khiêm đang ở bên ngoài nơi minh hôn chờ đợi bị che hết đôi mắt, không cho cậu ấy nhìn.

Một bên, Nghiêm Hoa cảm thán nói: "Oa, đây là lần đầu tiên ta thấy Quỷ Thị có đợt càn quét thế này, có thêm kiến thức."
Bình Luận (0)
Comment