Chương 142
Chương 142Chương 142
Chương 142
Bỗng nhiên thành phố mất đi không khí xa hoa truy lạc thối nát vừa rồi, vô số tu sĩ và âm hồn chạy loạn bốn phía, còn không ngừng hô to:
"Chạy mau, Minh Quân hạ lệnh đợt thanh tra càn quét lớn với Quỷ Thị!"
"Chạy mau chạy mau, minh quân xông vào càn quét tệ nạn, loại bỏ tất cả thế lực U Minh xấu xa, đừng bắt tôi, hu hu hu, đừng bắt tôi, tôi chỉ đến xem náo nhiệt thôi."
"Tôi không có nhan sắc, lúc tôi còn sống cũng không có công dụng này, tha mạng tha mạng đi." Bốn phía quỷ la khóc đây trời, tiếng khóc của âm hồn và các tu sĩ hòa lẫn với nhau, làm cho người ta tê dại cả da đầu.
Mấy người Triệu Dương đều mơ hồ, cái này... Đây là bọn họ gặp phải tình hình Minh quân phái người càn quét cực lớn à?
Lúc đầu Phó Vãn chỉ giết một nam quỷ giám đốc, đến bây giờ chỗ minh hôn cũng không có bắt kỳ chuyện gì xảy ra.
Thảm Tử Khiên chợt kịp phản ứng lại, anh ta nói: "Đầu bếp Phó, có phải Minh quân sắp xếp Quỷ Soa xông vào nơi minh hôn này hay không? Vậy thì những âm hồn này đều có thể được giải cứu?" Cho nên anh ta... Anh ta không cần lấy mấy chục vạn gia sản trong túi quân ra chỉ trả nữa?
Phó Vãn gật gật đầu: "Có lẽ là vậy."
Nhóm người Chu Thiên Lỗi vui vẻ không thôi, mặc dù bọn họ chỉ cần khẽ cắn môi là sẽ lấy ra được số tiền này, nhưng có thể không tốn tiền cũng tốt.
Hơn nữa, số tiền này được tiêu ở nơi nào mới tốt? Tiêu xài làm công ích không tốt sao? Đem số tiền này cho đám ma quỷ ở nơi minh hôn, bao nhiêu âm hồn có vẻ ngoài xinh đẹp sẽ bị gặp nạn?
Phó Vãn lại nói: "Mấy người các cậu ởi tới chi nhánh ngân hàng ở ngân hàng thiên địa đổi lấy một số minh tệ về đây, đợi lát nữa đưa tiền cho các cô ấy khi đi qua đường U Minh, tạo thành nhân quả cho các cậu."
Cái này dễ nói, minh tệ không đáng tiền, không hao phí bao nhiêu đồng tiên.
Vẻ mặt mấy người họ vui vẻ, bọn họ lập tức chạy tới chi nhánh ngân hàng ở ngân hàng thiên địa.
Chỉ thấy từng tên Quỷ Soa tới, ánh mắt di chuyển từ người Thắm Đoan ngồi trong lồng đến trên người Phó Vãn. Chúng cúi đầu hô một câu đại nhân rồi xua đuổi đi tất cả luồng khí đen ở bốn phía chiếc lồng, mở chiếc lồng ra rồi lôi âm hồn ở trong đó ra ngoài.
Phó Vãn lại cảm thấy bớt được nhiều việc, có Quỷ Soa quản lý U Minh tới, vậy thì cô được nhẹ nhàng hơn không ít.
Phó Văn quay người đi vào sâu bên trong nơi minh hôn, người đàn ông ở trong lồng nhảy xuống, đuổi theo bước chân Phó Vãn.
Bên trong nơi minh hôn, có một số Hắc Bạch vô thường bị xiềng xích buộc, bên trong có bà mối giới thiệu minh hôn, có tu sĩ chuyên môn bắt âm hồn xinh đẹp xinh đẹp và âm hồn bình thường, cũng phân công rất rõ ràng.
Bọn họ bị dọa sợ đến mức rúc vào một chỗ, quỳ trên mặt đất hai tay ôm đầu.
Hắc Bạch vô thường nhìn thấy Phó Vãn cùng Thẩm Đoan một trước một sau tiền đến, cúi người chào nói: "Đại nhân." Phó Vãn gật đầu: "Khế ước minh hôn đều ở chỗ này?"
Thấy con quỷ gật đầu, Phó Vãn lại nói: "Ngay trước mặt những âm hồn kia, đốt hết tất cả đi."
Bạch vô thường gật đầu: "Được rồi, đại nhân."
"Chờ một chút..." Ngón tay mảnh khảnh của Phó Vãn bỗng nhiên lật lên xem những khế ước minh hôn màu đỏ thẫm này, ánh mắt cô lướt qua từng cái tên.
Mãi cho đến khi lật hết, Phó Vãn mới quay đầu nhìn về phía Thẩm Đoan, cười hỏi: "Khế ước minh hôn của anh đâu?”
Thắm Đoan lấy từ trong tay áo màu đen ra một phần khế ước minh hôn đưa lên, anh ta cười tủm tỉm nói: "Ở chỗ này."
Lòng bàn tay Phó Vãn vuốt ve phân khế ước này, vẫn là giây âm gian màu đỏ thẫm như cũ, nhưng cảm giác lại khác.
Phía trên dùng minh đồng viết tên của anh, cùng với năm sinh năm mắt.
Phó Văn hơi dừng lại nhìn Thảm Đoan thêm mấy giây rồi thu tầm mắt lại: "Thật sự cho tôi?"
Thảm Đoan lôi kéo vạt áo màu đen hơi lỏng lẻo, cười nói hơi yếu ớt: "Đại nhân cứu tôi khi nước sôi lửa bỏng, đương nhiên nên cho đại nhân khế ước minh hôn."
Phó Vãn thật sự nhận lấy khế ước minh hôn của anh, nhìn về phía Hắc Bạch vô thường cười nói: "Minh quân của các người càn quét thanh tra thật là đúng lúc, trùng hợp gặp tôi."
Trong chốc lát Hắc Bạch vô thường cũng không biết trả lời Phó Vãn thế nào.
"Đầu bếp Phó, đã đổi lấy minh tệ rồi đây, tôi lấy 88 tỷ đổi vài tỷ, để cho cô làm một người phụ nữ giàu có ở Âm Gian." Mấy người vui mừng chạy tới, mọi người đều khiêng một cái túi bao tải to, trong bao tải đều là minh tệ.
Phó Văn nói: "Minh tệ lạm phát nghiêm trọng, nhưng mà số tiền này của các người đủ để khi các cô ấy đầu thai đi mua chút mật đường gia VỊ.”
Mấy người đàn ông rung động trước sự lạm phát đáng sợ ở Minh giới, nhiều tiền như vậy chỉ có thể mua chút mật đường.
Nhưng mà canh Mạnh Bà khó uống như vậy sao? Còn cần thêm mật đường mới có thể uống được?
Đầu trâu mặt ngựa nhìn lấy các quan chức cấp cao và máy người Phó Văn đi ra khỏi nơi minh hôn.
Từng con Quỷ Soa đều bắt lây những âm hồn có khuôn mặt xinh đẹp, đa số đều là nữ, chỉ có một không đến phần mười là nam âm hồn. Tròng mắt vô hồn lúc đầu dần dần có ánh sáng.
Vẻ mặt Phó Văn lạnh lùng, cái thế giới này thật sự đáng giận như vậy. Cho dù là Dương Gian hay là U Minh, người cuối cùng chịu chèn ép nhiều nhất vẫn là phụ nữ. Tại U Minh, những người phụ nữ giỏi nhất cuối cùng hóa thành nữ quỷ áo đỏ mà người người e ngại, những người hèn yếu giống như trước mắt thì sau khi chết cũng phải trở thành vợ minh hôn, bị người mua âm hồn bắt nạt đủ kiểu.
Năm đó sư phụ hỏi cô, có muốn trở thành chưởng môn Thiên Cực Huyền Môn đời tiếp theo hay không?
Phó Vãn không thích phiền phức cũng yêu thích sự bình yên, lại đồng ý với sư phụ.
Cô đứng ở vị trí cao, cuối cùng rồi sẽ có phụ nữ bởi vì cô mà được lợi, cho dù là người sống hay là âm hồn.
Lý Thành Chí khiêng bao tải to đi lên trước, đặt những chiếc túi chứa minh tệ ở trước mặt vợ minh hôn số 88, nói: "Cô gái này, cái này là tôi giúp cô đổi lấy tiền giấy, cô hãy yên tâm lên đường đi, sau này đừng gặp tôi nữa, xem như tôi van xin cô.”
Nữ quỷ áo trắng yên lặng nhìn, sau đó gật gật đầu: "Cảm ơn anh."
"Còn cái trò chơi minh hôn..." Lý Thành Chí nhìn nữ quỷ áo trắng mong đợi.
Nữ quỷ cười cười: "Lúc tôi còn sống là một nữ lập trình viên, tôi tự sát, không đợi được đến khi Quỷ Soa dẫn tôi đến U Minh thì đã bị bắt đến nơi này. Chúng tôi cũng là không có cách nào tự cứu mình, cho nên trò chơi này là do tôi làm, để cho các anh chơi phải, thật là ngại quá."
Thắm Tử Khiên đã đưa tiền giây cho vợ minh hôn số 21, khi anh ta đi về tới nơi thì hơi kinh ngạc hỏi: "Nơi Minh hôn có thể để cho cô làm trò chơi để cầu cứu với người bên ngoài?”
Áo trắng nữ quỷ nói: "Bọn họ đương nhiên là đồng ý, có thể thu hút một người thì thu hút một người, dù sao cũng đều là người sử dụng tiềm năng, bọn chết họ cũng không quan tâm. Hơn nữa bọn họ cũng không ngờ là các người có thể còn sống đi vào đi ra khỏi thành phố."
Máy người đều dùng ánh mắt cảm ơn nhìn về phía Phó Vãn, nếu không có Phó Vãn, bọn họ thật sự không có cái mạng này. Đám thiếu gia nghĩ đến số phận của các cô gái thì cũng có chút khổ sở: "Vậy sau này các người hãy đầu thai cho tốt."
Triệu Dương nhớ tới sau đứa nhỏ, biết nữ quỷ áo trắng này làm trò chơi để thu hút người đến Quỷ Thị, cho dù là vì tự cứu mình nhưng cuối cùng cũng là làm chuyện ác, sợ là đầu thai sẽ không được vào nhà tối.
Triệu Dương nhìn về phía Phó Văn, Phó Vãn lắc đầu.
Là như vậy.
Thế giới đúng là không công bằng như vậy.
Nữ quỷ áo trắng đương nhiên biết được tương lai của mình, nhưng cũng còn tốt hơn là ở nơi minh hôn này mà bị xem như súc vật để chọn lựa, bị cưỡng ép gả cho cái âm hồn hoặc là tu sĩ nào đó.
Phó Vãn: "Đốt đi."