Chương 170
Chương 170Chương 170
Chương 170
Mọi người vô cùng hoảng sợ, chợt nhớ ra rằng Tề Nhược Nhược, một blogger nỗi tiếng trên mạng đã không ngừng kêu gọi mọi người đừng đến Phúc Mãn Lâu, thậm chí còn dùng danh tiếng của chính mình để đối đầu với đầu bếp Mạnh của Phúc Mãn Lâu.
Khi đó, họ chỉ muốn xem vui, rất nhiều cư dân mạng thậm chí còn chế nhạo cô ấy, nhưng hóa ra chuyện đó... lại là sự thật!
Bọn họ không thể ăn đồ ăn ở Phúc Mãn Lâu được!
Sau khi suy nghĩ rõ ràng về điều này, sự hoảng loạn của họ dần hiện rõ ra, toàn bộ đội ngũ hàng ngàn con quỷ trở nên hỗn loạn.
Đột nhiên phía trước truyền đến tiếng hét của một người đàn ông: "Ai dám rời đi?" Kế hoạch ông ta chuẩn bị suốt mấy năm nay chỉ chờ đến ngày hôm nay để thực hiện, nam quỷ còn có thể nhắm mắt làm ngơ nhưng nữ quỷ nhất định ông ta không thể buông tha được!
Tiếng chuông vang lên âm ï, từ xa đến sát gần bên họ.
Vô số huyền tu chính nghĩa xuất hiện từ mọi hướng ở trang trại trong rừng. Thủ lĩnh của Thiên Cực Huyền Môn, Lý chưởng môn đang điên cuông lắc chiếc chuông thức tỉnh trong tay.
"Tà tu ở đâu dám làm tốn thương nhiều sinh mạng vô tội như vậy?" Vẻ mặt Lý chưởng môn vô cùng âm trầm, ông ấy lớn tiếng quát.
Kể từ khi âm linh dần suy yếu từ hàng trăm năm trước, những thương tổn quy mô lớn như vậy đã không còn xảy ra nữa.
"Thiên sư, là thiên sư."
Bóng ma của mấy thực khách vô cùng mừng rỡ.
Người dẫn đầu có một vết sẹo dài trên mặt trông giống như một khe núi. Vết sẹo đó liên tục tỏa ra âm khí bao lấy bọn họ. Đôi mắt ông ta vừa tối tăm lại lạnh lẽo, trong tay ông ta còn nắm chặt quyền trượng hình đầu lâu đây sát khí: "Một đám người muốn tìm chỗ chết." Quyên trượng gắn đầu lâu vung xuống tỏa ra âm khí mạnh đến mức Lý chưởng môn chưa kịp phản ứng lại, chiếc chuông thức tỉnh linh hồn trong tay ông ấy đã bị cắt đứt và vỡ thành hai mảnh.
Lý chưởng môn ngây người: "Ông!"
Sức mạnh thật cường đại.
Nghiêm Hoa kêu lên: "Ông ta chính là chủ của Chợ Mal"
Nghiêm Hoa là khách thường xuyên đến Quỷ Thị khi ở chợ diễn ra hoạt động, ông ấy từng nhìn thấy chủ Chợ Ma từ xa ngồi trên kiệu cần tới 8 quỷ nô vác đi khắp Quỷ Thị.
Nghiêm Hoa vừa dứt lời, toàn thân ông ấy ngã xuống theo hình parabol rồi ông ấy phun ra một ngụm máu, nằm trên mặt đất không nhúc nhích.
Má ơi, tưởng niệm cho sư phụ quỷ ngày đầu tiên.
Không đúng, sư phụ quỷ tới phải là đồ ăn.
"Sư phụ!” Tạ Khiêm kinh hãi lao tới, điên cuồng lay người Nghiêm Hoa, suýt nữa lắc mạnh đầu Nghiêm Hoa tới nỗi não văng ra ngoài.
Nhìn thấy Nghiêm Hoa mở mắt, Tạ Khiêm lập tức nói: "Sư phụ mau đứng dậy đi, e rằng đêm nay sẽ có ác chiến đáy."
Nghiêm Hoa: "..." Tên nhóc chết tiệt này.
"Các người cho rằng ta là ai còn dám ngăn cản ta? Tối nay ai dám ngăn cản ta, ta sẽ biến người đó thành quỷ nô muôn đời sau đều là nô lệ của ta." Bây giờ có tới mấy ngàn âm hồn sao có thể đủ được chứ?
Họ đã không liên lạc với bên ngoài kể từ khi tới Phúc Mãn Lâu. Liệu cha mẹ gia đình họ có lo lắng không? Có đi tới đó thám thính thử hay không? Mấy đứa trẻ từng ăn món ăn của đầu bếp Mạnh ở Phúc Mãn Lâu trước đó đã chuẩn bị trở thành đồ ăn nhẹ.
Trong đầu Lý chưởng môn đã tính toán xong, nghiêm mặt quát: "Chúng ta được Thiên Đạo phù hộ, tu luyện cho đến ngày nay cũng nên trả lại trời đất rồi." "Tất cả đệ tử Thiên Cực Huyền Môn có mặt ở đây, lập tức xếp thành một pháp trận!"
Một nhóm đệ tử cầm kiếm gỗ đào nhanh chóng xếp thành đội hình để bảo vệ hàng ngàn quỷ hồn ở giữa, quay lưng về phía những quỷ hồn đó.
Một số nữ quỷ không nhịn được che miệng lại, vì chính mình và cũng vì các thiên sư đã bảo vệ họ.
Ông chủ Chợ Ma cười khẩy: "Chỉ là trò lừa đảo thôi."
Sắc mặt các tu sĩ đều căng thẳng, nhưng khi ông ta chậm rãi giơ tay vỗ nhẹ vào không trung, trong rừng mơ hồ xuất hiện vài nữ quỷ và nam quỷ áo đỏ khác.
Họ có khuôn mặt chết chóc, trên trán in phù chú ma thuật, dây xích ở cổ tay và mắt cá chân của các nữ quỷ đều giơ cao. Họ đi đôi giày thêu hoa sen vàng, mặc quân áo màu đen có thêu hoa sen màu đỏ.
Bọn họ đều là lệ quỷ!
Một sự tồn tại có thể mang lại rất nhiều rắc rối cho cả nhóm.
Lệ quỷ áo đỏ nhiều như vậy, một ngày không thể nào xử lý hết được. Lý chưởng môn đã nảy ra một suy đoán cực kỷ đáng sợ: "Ông, ông rốt cuộc muốn làm cái gì?"
Trên mặt ông ta lộ ra vẻ hoài niệm, đắc ý nói: "Thế giới này có nhiều chỗ không ổn, thế giới sao có thể yên bình như vậy chứ?"
Mọi người đều sống và làm việc trong môi trường hòa bình và bọn họ rất mãn nguyện? Có cái rắm ấy!
Thế giới trần gian là của con người, còn ma quỷ bọn họ chỉ có thể xuống địa ngục để đầu thai sao? Không thể nào!
Ông ta muốn thế giới này quay trở lại quá khứ, ông ta muốn thế giới này tràn ngập những lệ quỷ tàn ác và ông ta muốn mặt trời không bao giờ mọc lại nữal Lý chưởng môn đột nhiên có một suy đoán đáng sợ.
"Khủng bố sao?"
Trong tài liệu của giáo phái có ghi chép rằng hàng ngàn năm trước, trần gian không hề yên bình như bây giờ, người và quỷ cùng chung sống với nhau. Ma quỷ ở khắp nơi, người dân không chỉ phải nghĩ cách lấp đầy bụng mà còn phải thoát khỏi sự tấn công và áp bức của đám yêu ma quỷ quái.
Thiên Cực Huyền Môn, với tư cách là giáo phái có quy mô lớn trên thế gian đã bị ma giới bao vây từ mọi hướng vì bọn họ kiên quyết chống lại những quỷ hồn rắc rối kia. Còn Phó Vẫn, Nguyên Quân chưởng môn lúc bấy giờ đã xuất thế và phong ấn Quỷ vương. Vậy là thế giới lại hòa bình, ranh giới giữa con người và ma quỷ từ đó đã rõ ràng.
Chủ Chợ Ma là một con chó điên, ông ta lại muốn mang nỗi kinh hoàng ấy trở lại! Hai mắt Lý chưởng môn đỏ ngầu, ông ấy chợt hiểu ra. Trang trại trong rừng này hẳn là nơi chưởng môn phong ấn Quỷ Vương!
Ông chủ Chợ Ma trước mặt muốn hiến tế tất cả lệ quỷ áo đỏ hung ác này, thậm chí cả hồn phách của hàng ngàn thực khách nhằm giải phóng vị Quỷ vương đã bị phong ấn ở đây, giải phóng hoàn toàn nỗi kinh hoàng ấy.
Ông chủ Chợ Ma cười lớn: "Không tốt sao? Quỷ quái xuất thế, việc đám thiên sư các người phải làm cũng sẽ tăng lên."
Nghe vậy, một lão tu sĩ bình thường có tu vi rất cao tức giận hét lên: "Thật vớ vẫn!"
Người bình thường muốn bước vào cánh cửa tu hành, tài năng và đức hạnh là hai thứ không thể thiếu. Rất ít tu sĩ thuộc giới huyền tu lạc lối. Đây cũng là lý do tại sao người đứng đầu Thiên Cực Huyền Môn có thể triệu tập tất cả mọi người tới đây chỉ với một cuộc gọi.
Nếu ông ta muốn đưa Quỷ vương quay trở lại, trừ khi tất cả những tu sĩ chân chính thuộc huyền tu như bọn họ đều sẽ phải chết!
Ông cụ nóng nảy tức giận, đánh ra hàng loạt bùa chu sa trong hư không, chiến tranh sắp sửa nỗ ra.
Vô số tu sĩ cùng lệ quỷ áo đỏ và quỷ thiếu niên giao chiến, linh lực và quỷ thần cao ngất trời điên cuồng quấn lấy nhau trong trang trại trong rừng này. Trang trại trong rừng này đã hoàn toàn trở thành một bãi chiến trường. Các thiên sư lấy ra những tắm bùa hộ mệnh và pháp khí mà họ thu thập được trong nhiều năm. Lại dùng tới thanh kiếm gỗ đào của mình để cắt đứt linh hồn của lệ quỷ áo đỏ.
Mấy cái áo bào của các tu sĩ áo trắng dính đầy máu, pháp khí bị gãy, rơi xuống đất thở hỗn hễn.
"Huhu, tôi xin lỗi, tôi muốn về nhà."
"Tôi xin lỗi, tôi xin lỗi, tôi còn một hai phải ăn thứ đó vào trong bụng để mọi người phải bảo vệ chúng tÔI."
"Bây giờ tôi là quỷ sao? Bọn họ cũng đều là quỷ. Tôi muốn chiến đấu với những nữ quỷ nhỏ bé này!" Trong số các quỷ hồn bình an vô sự đang nằm trong vòng bảo vệ, một cô gái dũng cảm chợt nảy ra ý tưởng.