Chương 182: Chương 182
Chương 182: Chương 182Chương 182: Chương 182
Chuong 182: Chuong 182 Cô ta theo chú ba ve từ trấn trên, dù nói thế nào, cô ta cũng đã vừa là khách vừa là cháu gái rồi, người được chú ý trở thành điểm sáng trong mắt mọi người phải là cô ta mới đúng, sao nháy mắt lại trở thành chị họ rồi?
Thẩm Uyển vẫn nên cẩn thận hơn chút.
Lúc cô ấy thấy cháu gái chỉ còn lại có một mình, lập tức liên nắm tay cô ta đi vào trong phòng, vừa đi còn vừa giải thích: "Cậu cháu đã lâu không trở về, vất vả lắm mới trở vê được một lần, chắc là nhớ Tiểu Vũ lắm, đi thôi, chúng ta cùng đi xem cậu ba mang đồ ăn ngon về cho chúng ta đi." Đừng coi thường sự đố ky của trẻ con.
Trẻ con mà đã ghen tị theo phương diện nào đó còn đáng sợ hơn cả người lớn, bởi vì bọn chúng căn bản sẽ không che giấu cảm xúc của bản thân, cảm xúc đột nhiên nảy sinh nhất định sẽ làm ra những hành vi không có lý trí, rất dễ gây ra phiền toái.
Thẩm Uyển nói như vậy là để tránh cho chị em họ như bọn chúng xảy ra xung đội.
Cụ thể hơn là để tránh cho cháu gái nảy sinh ác ý với con gái mình, dù sao cháu gái ở nhà rất được yêu chiều, về đến đây tất cả yêu chiêu đều hướng ve phía con gái mình, khó tránh được việc sẽ dâng lên những cảm xúc suy nghĩ không tốt.
Về phần con gái nhà mình, Thẩm Uyển có không biết bao nhiêu là yên tâm, căn bản không cần lo lắng cô sẽ xảy ra vấn đề gì.
Đây cũng không phải là do Thẩm Uyển nghĩ, bản thân cô ấy cũng từng là trẻ con rồi, gặp qua rất nhiêu đứa trẻ bởi vì ghen tị, hay là cảm thấy người lớn vì không công bằng mà làm loạn hết lên, suy bụng ta ra bụng người đương nhiên sẽ nghĩ nhiêu hơn một chút. Sau khi suy xét, coi như là đoán đúng tâm tư của Bội Bội thật. Được mợ ba giải thích như vậy, Bội Bội đúng thật là liên cảm thấy dễ chịu hơn một chút.
Lúc Thẩm Uyển nắm tay Tiểu Bội đi tới gian nhà chính, bao lớn bao nhỏ trên người Thẩm Gia Dương cuối cùng cũng được đặt xuống rồi, trong đó có một chiếc bao nhỏ đã được mở ra rồi, bên trong toàn là đô ăn vặt mua cho đứa nhỏ trong nhà.
Không thấy ngoài Thẩm Tiểu Vũ ra ánh mắt của mấy đứa nhỏ đều phát sáng lên hết rôi sao?
Thẩm Gia Dương vui vẻ phát cho mỗi đứa mấy viên kẹo, kẹo hoa quả dường như đã trở thành đồ ăn vặt được yêu thích nhất rồi.
Đồ ăn vặt thời này kỳ thật quay đi quay lại cũng chỉ có vài thứ như vậy thôi, nhưng cho dù là như vậy, mấy đứa nhỏ ngày nào cũng ăn đi ăn lại mà không hề thấy chán ghét, dù sao còn rất nhiều đứa trẻ ở nông thôn mười mấy tuổi rồi còn chưa được nếm qua thứ nào như kẹo hoa quả này, ai mà lại có thể ghét bỏ được chứ?
Kẹo hoa quả, đồ hộp, bánh quy, mỗi lần Thẩm Gia Dương quay trở vê nhà đều mang theo ba thứ này. Nhưng lần này hắn đặc biệt mang vê thêm một thứ khác nữa.
Kẹo sữa thỏ trắng!
Đây là kẹo sữa còn xa xỉ hơn cả kẹo hoa quả rất nhiêu, mấy đứa nhỏ nhà họ Thẩm dù cách một thời gian là có thể ăn vặt này, nhưng nhìn thấy kẹo sữa thỏ trắng vẫn không có cách nào giữ được bình tĩnh.
Rõ ràng kẹo sữa thỏ trắng bây giờ đối với mấy đứa nhỏ rất có ý nghia.
Nói là đồ ăn yêu thích nhất của bọn chúng cũng không ngoa.
"Chú ba, cháu muốn ăn kẹo sữa thỏ trắng al
"Cha, cho con ăn kẹo sữa đi al Mấy đứa trẻ con ở một bên nhịn không được mà bắt đầu nuốt nước miếng rồi.
Kết quả Thẩm Gia Dương đưa tay ra, trực tiếp đưa một túi nhỏ kẹo sữa thỏ trắng cho con gái, vẻ mặt vẫn vui vẻ nói: "Tiểu Vũ, cầm lấy này, cho con quản hết đó, phát cho ai là việc của conl"
Đối với hành động này của Thẩm Gia Dương, mấy đứa nhỏ nhà họ Thẩm không hề cảm thấy có chút bất mãn nào. Ngược lại Từ Bội cũng bắt đầu cảm thấy ghen tị rồi.
Cô ta vốn vẫn là người của thời này, rõ ràng vẫn rất muốn ăn kẹo sữa thỏ trắng.
bea4f3