Chương 183: Chương 183
Chương 183: Chương 183Chương 183: Chương 183
Chuong 183: Chuong 183 Nói như này đi, cô ta là người ở trấn trên, cha cô ta công tác trong cung tiêu xã, vốn là công việc rất có thể diện trong mắt người khác, cha cô ta cũng coi như là rất yêu chiêu cô ta, thi thoảng sẽ mang đồ ăn vặt vê cho cô ta, đối với nhiều người cũng coi như là đãi ngộ không dám nghĩ tới rồi.
Nhưng cô ta rõ ràng không phải kiểu muốn ăn kẹo sữa thỏ trắng là hoàn toàn có thể ăn được.
Bên trong kẹo sữa thỏ trắng đó có tới mười phần là sữa, dùng toàn bộ nguyên liệu đắt tiền, cho nên giá cả cũng rất đắt, so với đồ ăn và thịt lợn còn đắt hơn, ở thời này có mấy nhà có thể không chút tiếc rẻ mà mua kẹo sữa thỏ trắng cho đứa nhỏ ăn được chứ?
Kết quả là cậu ba lại mua tới hai túi, nhìn bên ngoài cũng phải tới hai cân.
Trong đó có một nửa nhẹ hơn liên đưa cho chị họ luôn rồi.
Điều này khiến cô ta không khống chế được mà nổi cơn đố ky.
Mấy mấy đứa nhỏ đã bắt đầu líu ríu chạy tới chỗ chị xin kẹo ăn rồi. Bọn chúng rất tin tưởng chị họ sẽ cho kẹo bọn chúng, sự tin tưởng này có được nhờ vào kinh nghiệm, mỗi lần cha mang đồ ăn gì về thì một nửa trong số đó sẽ đưa cho chị, một phần thì chia cho anh chị họ lớn.
Phần này là chị họ phụ trách chia cho bọn họ, nhưng khi nào cho, cho nhiều hay ít là do chị bọn chúng quyết định.
Vậy nên bọn chúng để có nhiều đồ ăn vặt hơn, mấy đứa nhóc liền đi tới trước mặt chị gái biểu hiện vẻ ngoan hiền.
Cố gắng mà biểu hiện cho thật tốt! Đây cũng là một trong những nguyên nhân Thẩm Tiểu Vũ có thể quản tốt mấy người em trai như vậy.
Cha cô trong phương diện này cũng rất phối hợp với cô, mỗi lần đều sẽ đưa đồ ăn vặt cho cô ngay trước mặt mấy đứa em trai, để cô phụ trách nhiệm vụ phân phát đồ ăn, cha con hai người cùng hợp tác với nhau, phối hợp vô cùng ăn ý. Đương nhiên mấy người em trai nghe lời cô như vậy không phải hoàn toàn đều là vì đồ ăn vặt. Đừng nghĩ trẻ con cái gì cũng không hiểu, thực ra trẻ con mới là người nhạy cảm vô cùng.
Ai đối với bọn chúng tốt thì bọn chung liền rất nhanh hiểu ra được, nếu không phải người làm chị gái như Thẩm Tiểu Vũ đối xử với bọn chúng rất tốt, cho dù có đồ ăn vặt cũng chỉ quản được một thời gian ngắn mà thôi, không thể khiến bọn chúng nghe lời suốt nhiều năm như vậy được.
Đồ ăn vặt ngoài tác dụng kia thì còn có một tác dụng nữa mà không thể nói ra được.
Đó là cô có thể tận dụng quyền phân phối đồ ăn vặt này để tranh thủ lấy ra ít đồ trong siêu thị cho em trai ăn, tuy để tránh cho bọn chúng nảy sinh những thói quen không tốt, cô đều sẽ tiết chế trong việc cho bọn chúng ăn, nhưng thi thoảng sẽ lấy cho tụi nhỏ ăn một ít.
Như vậy nếu em trai hỏi, cô có thể trả lời đây là đồ của cha mình, sau đó yêu cầu bọn chúng giữ bí mật. Mấy đứa nhóc được ưu ái nên miệng liên ngậm chặt lại như ngọc trai vậy.
Vậy nên mấy đứa nhóc sớm đã quen lấy đồ ăn vặt từ tay chị gái rồi.
Hiện tại bọn chúng y hệt như em bé đang đòi đồ ăn vậy, đứa này so với đứa kia càng kích động hơn. Thẩm Tiểu Vũ cười hip mắt nhìn mấy người em trai tranh nhau đưa tay ra trước mặt mình, bọn nhỏ đưa cánh tay chẳng với được tới đâu của mình ra, sau đó Thẩm Tiểu Vũ đưa cánh tay nhỏ ra trước mặt mình vỗ nhè nhẹ một chút. Bốp, bốp, bốp... còn phát ra mấy tiếng động nhỏ nữa.
Vỗ xong, giọng Thẩm Tiểu Vũ không cao không thấp, nói: "Không được tranh nhau, mau xếp thành hàng đi, ai xếp nhanh nhất tốt nhất sẽ được chị cho đầu tiên!"
Lời này nói ra còn có uy lực hơn cả tiếng ôn ào quát tháo.
Mấy đứa nhóc dường như theo phản xạ mà bắt đầu chuyển động, chưa được bao lâu đã xếp hàng ngay ngắn trước mặt cô y hệt như lúc ở bờ sông rồi, từ lớn đến nhỏ, từ trái sang phải đứng xếp thành một loạt, năm đôi mắt sáng trong đồng loạt nhìn về phía bên này.
bea4f3