Chương 187: Chương 187
Chương 187: Chương 187Chương 187: Chương 187
Chuong 187: Chuong 187 Cô ấy nghĩ nếu chồng có thể ở nhà lâu hơn một chút thì tốt rồi.
Hiện tại trong nhà không còn khó khăn như trước nữa, ngược lại nhờ có sự phấn đấu của Thẩm Gia Dương, điều kiện trong nhà có thể nói là tốt hơn trước rất nhiều rồi, hắn thực sự là người rất thích hợp để ra ngoài lang bạt kiếm sống, người khác dù có tiêu phí cùng một số lượng thời gian như hắn thì cũng không thể có được những thành tích giống như hắn.
Nguyên nhân là như vậy nên Thẩm Uyển mới mong chồng mình có thể ở nhà lâu hơn một chút.
Không ngờ rằng câu trả lời của Thẩm Gia Dương lại khiến cho mọi nguoi trong nha kinh ngac khong thôi.
Sau khi nuốt đồ ăn trong miệng xuống, hắn mỉm cười với mọi người, rành mạch mà trả lời: "Lần này quay về con sẽ không đi nữa, ít nhất trong vài năm trở lại sẽ không đi ra ngoài nữa.”
"Thật sao? Thật sự là không đi nữa sao?"
Lời này là bà lão cùng với Thẩm Uyển đều đồng thanh nói ra. Những người khác tuy không trực tiếp hỏi vậy, nhưng biểu cảm trên mặt cũng trực tiếp biểu hiện ra ý tứ y hệt như vậy.
Bởi vì tất cả sự chú ý của mọi người nhất thời đêu dừng lên người Thẩm Gia Dương, cũng sẽ không chú ý tới ông lão đang ng6i trên ghế bình tĩnh nhìn con trai thứ ba, đột nhiên nở một nu cười, trong mắt tràn ngập niềm vui. Thân làm cha, con trai lại có năng lực như vậy, tự dựa vào bản thân mà ra ngoài xông pha kiếm tiền, ông lão đương nhiên là rất vui rồi, nhưng đồng thời ông ấy cũng rất lo con trai sẽ gặp phải cám dỗ.
Mà nỗi lo này sau khi nghe được câu trả lời của con trai liền tiêu tan sạch sẽ cả rồi.
Xem ra con trai ra ngoài mấy năm nay không những không bị dụ dỗ, mà còn thanh liêm chính trực võ cùng.
Việc làm so với trước kia cũng có trật tự và ổn định hơn. Ông ấy thân là đại đội trưởng của một thôn, thường xuyên di tới cung tiêu xã, phụ trách lý giải và thi hành văn kiện của cung tiêu xã, hơn nữa cũng từng được rèn luyện đến độ sắc bén trong thời gian tham gia quân ngũ, cùng với việc thi thoảng sẽ nói chuyện phiếm với người bạn lâu năm làm cảnh sát ở trấn trên với những gì bản thân tận mắt chứng kiến và thể nghiệm, khiến cho ông ấy phát hiện ra một chuyện không quá tốt.
Chính là thế cục gân đây có chút căng thẳng.
Tuy không quá rõ ràng nhưng quả thực là đang tồn tại.
Kiểu lo lắng loáng thoáng như vậy khiến ông lão có dự cảm sẽ có chút chuyện phát sinh, hơn nữa dự cảm này vẫn còn tồn tại, lại ngày càng tăng lên theo thời gian.
Thẩm Tiểu Vũ nếu biết được suy nghĩ này của ông lão sẽ cảm thấy bội phục vô cùng.
Còn không phải như vậy sao?
Một năm trở lại đây sẽ xảy ra cuộc đại cách mạng nội chiến nổi danh trong lịch sử.
Hiện tại cuộc đại cách mạng vẫn chưa bắt đầu, nhưng người thông minh hoặc nhạy cảm sẽ phát hiện ra được chút chuyện, ông lão chỉ dựa vào chút chuyện nhỏ không đáng kể mà có thể cảm nhận ra được chuyện này, thực sự khiến người ta không thể hình dung được nếu chỉ dựa vào một từ lợi hại. Ông lão vui mừng cũng bởi vì con trai ở bên ngoài có lẽ cũng phát hiện ra được gì đó rồi.
Thị trấn cùng với nông thôn là hai vùng đất hoàn toàn khác nhau, người và chuyện tiếp xúc nhau càng nhiều sẽ càng phức tạp, có thể nhanh chóng nhận ra được vấn đê như vậy, hơn nữa cũng không tham lam mà bỏ của chạy lấy người, đối với ông lão đây là một lựa chọn cực kỳ quyết đoán.
Con trai mình ưu tú như vậy, nói không vui cũng chỉ là khiêm tốn mà thôi.
Mà suy nghĩ này của ông lão, người trong nhà không có ai biết hết.
Sau khi bọn họ biết Thẩm Gia Dương không di ra ngoài nữa, bọn họ cảm thấy vui vẻ thay cho hắn, mà cũng có chút tiếc nuối.
Ví dụ như chị dâu cả Thẩm, cô ta thực sự có chút tiếc nuối.
Chị dâu cả Thẩm vừa nghe thấy Thẩm Gia Dương nói không rời nhà nữa, theo phản xạ liền suy nghĩ, không phải đang kiếm được rất nhiều tiền sao?
bea4f3