Chương 191: Chương 191
Chương 191: Chương 191Chương 191: Chương 191
Chuong 191: Chuong 191 Thấy em trai nói như vậy, não Thẩm Tiểu Vũ theo phản xạ phát ra mấy chữ: thiên vị chị gái.
Em trai cô dường như có xu hướng thiên vị chị gái của mình rồi!
Như vậy vẫn chưa xong, sau khi được cặp sinh đôi đầu têu, ba đứa nhóc còn lại cũng chạy đến, không cam lòng để mình thành người vô hình, tuy rằng từ ngữ có hạn, nhưng cũng rất có tố chất làm tuyển thủ ninh bợ.
Thẩm Đại Hoa đang làm đỏm: "... Cô bé thì sao? Không có ai khen cô bé sao?
Đã không đỏm dáng bằng lại không được người khác chú ý thực sự là chuyện rất đả kích.
Thẩm Đại Hoa thừa nhận không xinh xắn bằng em gái nhỏ nhất trong nhà, phải nói rằng cô bé ở trong thôn chưa gặp được ai có bộ dạng xinh xắn như em gái, nhưng mấy tiểu tử thối trong nhà thực sự quá đáng quá rồi, đây rõ ràng là đang xem nhẹ người chị cả như cô bé mài
Buông làn váy xuống, Thẩm Đại Hoa nhẹ nhàng xoa cổ tay, sau đó hai tay đặt xuống, trên mặt mang theo nét cười nham hiểm, đi mấy bước tới chỗ mấy người em trai đang vây quanh Thẩm Tiểu Vũ. Mấy đứa nhóc lại không cảm nhận được nguy hiểm đang theo sau. Mãi cho đến khi đứa nhóc đầu tiên gặp nạn. Ai kêu cậu bé là em trai ruột của Thẩm Đại Hoa chứ, không để cậu bé dính chưởng đầu tiên thì để ai dính được chứ?
Thẩm An đang tâng bốc chị Tiểu Vũ lên tận trời xanh, trên đầu đột nhiên cảm nhận được cánh tay chị gái mình chạm vào xung quanh, bất ngờ không kịp đề phòng, cậu bé hoảng sợ vô cùng.
Như vậy vẫn chưa hết, Thẩm Đại Hoa sau khi lấy tay giữ lấy đầu em trai, còn đưa tay ra chọc lét cậu bé đến kêu lên.
Cô bé biết rõ em trai mình là người rất có máu nhột!
"Ha ha ha ha!" Đứa nhóc mới đây còn hoảng sợ bây giờ đã bị chọc lét đến không khống chế được mà nở nụ cười, một bên cười một bên túm lấy cánh tay Thẩm Đại Hoa đang khống chế đầu mình, miệng còn ấp úng nói: "Tránh ra ha ha ha... Tránh ra...
"Thế nào, em có phục hay không?” Thẩm Đại Hoa vừa cù lét vừa nói: "Bây giờ trả lời chị xem, chị có xinh không hả?"
Còn dám coi thường cô bé, người làm chị như cô phải dạy dỗ mấy đứa nhóc này mới được, bên ngoài thể hiện ra sự uy nghiêm của chị cả.
Thẩm An nào có tâm trí gì để trả lời cô bé, da thịt bị cù lét đến cười chảy cả nước mắt rồi, khuôn mặt nhỏ nhắn vì cười mà đỏ rực lên, giống hệt như Tôn Ngộ Không trốn thoát khỏi núi ngũ hành, bị Thẩm Đại Hoa tích cực khống chế. Thẩm Đại Hoa tuy chưa nghe được lời khen ngợi mình, nhưng hành động như vậy lại thành công thu hút mọi sự chú ý của mọi người về mình, mấy đứa nhỏ không làm loạn quá mức thì người lớn bình thường cũng sẽ không quản, cho nên Thẩm An đang cảm thấy thương tâm vô cùng.
Mấy người anh em đều đứng ở một bên, không ai nói giúp cậu câu nào, đã vậy mà còn có chút vui sướng khi thấy người gặp hoạ nữal Mấy anh em bình thường quan hệ rất tốt, nhưng thi thoảng cũng sẽ biết cạnh tranh nhau.
Tranh nhau thể hiện trước mặt chị gái, tranh nhau ai kiếm được đồ ăn vặt nhiêu hơn, bản thân bọn chúng cũng có những suy nghĩ như vậy, ở bên ngoài gặp chuyện sẽ nhất trí đối phó cùng với nhau, nhưng thời điểm không bị ảnh hưởng bởi người ngoài, thấy người anh em của mình phải chịu khổ, cảm giác kia đúng là không tôi.
Chỉ có Thẩm Mãn tuổi còn quá nhỏ, lại có chút ngốc nghếch, căn bản không hiểu được bản tính cạnh tranh của mấy người anh trai, thấy anh trai đang bị bắt nạt còn muốn chạy tới giúp đỡ.
Nhưng còn chưa kịp chạy đi đã bị mấy người anh trai ở bên cạnh kéo lại.
Đứa nhỏ ngờ nghệch cứ nhìn rồi lại nhìn, không biết phải phản ứng như thế nào, cũng chỉ có thể trơ mắt mà nhìn anh trai bị bắt nạt. Người trọng sinh như Từ Bội giương ánh mắt đánh giá cảnh này, chỉ cảm thấy khá là nhàm chán.
Nhưng đồng thời cô ta cũng cảm thấy đây là một cơ hội không tôi.
bea4f3