Chương 192: Chương 192
Chương 192: Chương 192Chương 192: Chương 192
Chuong 192: Chuong 192 đó là cơ hội để được mấy đứa nhóc này yêu thích hơn, nếu có thể trở thành người chị họ yêu quý của mấy đứa nhóc này thì thật là tốt quá rồi.
Nghĩ đến đây, cô ta liên chuẩn bị tiến đến giúp Thẩm An một tay. Kết quả là cô ta còn chưa kịp hành động, Thẩm An đã vươn tay ra hướng tới người chị gái mình yêu quý nhất là Thẩm Tiểu Vũ để xin giúp đỡ, nước mắt giàn giụa nói: "Chị gái..."
Thẩm Tiểu Vũ sao có thể chịu được công kích từ ánh mắt này được chứ.
Không cần đứa nhóc nói thêm câu nào nữa, Thẩm Tiểu Vũ đã châm chậm chạy tới trước mặt Thẩm Đại Hoa rồi, sau đó cánh tay cô đưa ra gạt đi cánh tay của Thẩm Đại Hoa, vừa gạt vừa nói: Mau buông Tứ Bảo ra, còn không em sẽ không khách khí đâu!"
Cô biết rõ Đại Hoa chỉ đang trêu em trai thôi.
Cho nên cô như vậy cũng coi như là đang phối hợp với bọn họ.
Thẩm Đại Hoa nghe vậy càng hăng hái hơn, không những không buông ra, còn cười khà khà mấy tiếng: "Chị không buông đó, em định không khách khí như thế nào hả? Phóng ngựa phi tới đây xem nào!"
Sau đó Thẩm Tiểu Vũ đúng là phóng ngựa phi tới đó thật. Cô vung tay phải lên, đơn giản mà chắc chắn: "Tam Bảo Ngũ Bảo tới ôm chân chị, Tiểu Tả Tiểu Hữu thì ôm lấy eo, chúng ta cùng nhau đối phó với chị Đại Hoa."
Mấy đứa nhỏ nghe thấy hiệu lệnh của Thẩm Tiểu Vũ đều phản xạ lại theo điều kiện.
Lời Thẩm Tiểu Vũ vừa dứt, mấy đứa nhóc lập tức ánh mắt liền sáng lên, một đám cùng vọt tới giống như đạn pháo, chuẩn xác mà chấp hành theo hiệu lệnh của Thẩm Tiểu Vũ, giống như bức tường và vây quanh Thẩm Tiểu Vũ, tìm đúng vị trí của mình mà bắt đầu kéo cô ra bên ngoài.
Thẩm Đại Hoa tuy lớn hơn mấy đứa nhóc, nhưng nhiều người thì lực cũng lớn hơn, mấy đứa nhóc đứng cùng một chỗ cũng không dễ đối phó như vậy, hơn nữa Thẩm Đại Hoa cũng có chút lo lắng cho mấy đứa em trai không cẩn thận sẽ làm hỏng váy của cô bé, khó tránh khỏi có chút ngưng tay.
Cho nên chỉ trong chốc lát cô bé liên buông bạn nhỏ Thẩm An ra. Sau đó liên xoay người lại.
Từ hiệu lệnh của Thẩm Tiểu Vũ, mấy đứa nhóc cũng chấp hành theo, Thẩm Đại Hoa bị chặn đường, chỉ trong chốc lát liên bị vây xung quanh ngay giữa nhà chính, tiếng cười hi hi ha ha của mấy đứa nhóc vang lên không dứt ở bên tai, dáng vẻ của Thẩm Đại Hoa có chút chật vật.
Mà Thẩm Nhị Hoa vào thời điểm mọi người làm ầm ï lên, bản thân cẩn thận nép vào một góc để không bị đụng vào.
Cô bé lo lắng bản thân không cẩn thận sẽ bị đánh ngã, như vậy váy mới trên người sẽ bị bẩn hết mất, vì tránh cho cảnh tượng khiến người ta đau lòng này xuất hiện, cô bé phải trốn đi rất xal
Cô bé vẫn có chút điềm đạm trâm tĩnh hơn, biểu hiện không hề mạnh mẽ như Thẩm Đại Hoa.
Cho nên lúc Thẩm Đại Hoa muốn được mọi người khen, cô bé chỉ yên lặng đứng ở một bên, hơn nữa còn tưởng tượng bản thân mặc váy đi thẳng đến trường học sẽ như thế nào, khuôn mặt nhỏ nhắn không khỏi mông chờ, có chút ngờ nghệch mà tươi cười.
"Dừng lại!" Đại Hoa hô một tiếng to, hai tay lập tức ngăn mấy đứa nhóc đang tiến tới, đồng thời cũng kéo Thẩm Nhị Hoa đang suy nghĩ lung tung về lại.
"Được rồi được rồi, chị nhận thua, hồi nãy chị không nên bắt nat em, Tứ Bảo tạm tha cho chị gái đi mài" Thẩm Đại Hoa thở hồng hộc mà nói, một người đấu với một đám người, dù tuổi cô bé có lớn hơn cũng không thể nào đấu lại được một đám nhóc như vậy được!
Mấy đứa nhóc cũng có chút mật, nhưng trên mặt deu mang theo ý cười hưng phấn.
Xem ra lần này bọn họ thắng được trận lớn rồi, dựa vào chính mình mà có thể chế phục được chị cả như Thẩm Đại Hoa, mà trong đó người chỉ huy như Thẩm Tiểu Vũ đương nhiên là đứng ở trung tâm rồi.
Cho nên thời điểm mà Thẩm Đại Hoa đầu hàng, mấy đứa nhóc đứng thành một vòng vây quanh cô, ánh mắt cũng hướng về phía Thẩm Tiểu Vũ.
Rõ ràng đang chờ đợi hiệu lệnh tiếp theo.
bea4f3