Chương 193: Chương 193
Chương 193: Chương 193Chương 193: Chương 193
Chuong 193: Chuong 193 Thẩm Đại Hoa đương nhiên hiểu được hình thức này rồi, lập tức để tay thành hình chữ thập, vẻ mặt tội nghiệp mà câu xin tha thứ nói: "Tiểu Vũ, kêu bọn chúng buông tha cho chị được rồi đó, chị thực sự biết sai rồi!"
Đợi đến khi váy trên người cô bé được thay rồi, nhất định sẽ tìm cơ hội dạy dỗ bọn chúng!
Thẩm Tiểu Vũ cười tum tỉm mà nhìn, sau khi Thẩm Đại Hoa nhận sai, có chút vừa lòng mà vung tay lên, nói với mấy tiểu binh dưới quyên của mình: "Lan này tạm tha cho chị một lần đó, rút quân thôi!" Mấy đứa nhóc nghe vậy thì hớn hở chạy vê bên người Thẩm Tiểu Vũ, Thẩm Đại Hoa nhìn thấy thế thì cảm thấy hâm mộ vô cùng.
Uy phong thật đó, em gái cô bé thật là lợi hại, có thể quản lý mấy đứa nhóc này tốt như thế kia mài Nhưng tuy nói là vậy, trong lòng cô bé cũng không có cảm giác kết quả như vậy là đương nhiên, đối với việc em trai thân thiết với em gái út hơn thì trong lòng cũng không làm ra vẻ không phục vì chuyện vừa rồi.
Cho dù là người một nhà cũng sẽ có người thân người không.
Thẩm Đại Hoa và Đại Bảo Nhị Bảo cùng với Thẩm Nhị Hoa tuổi tác sẽ gân nhau hơn, bọn chúng lúc đó quan hệ sẽ thân thiết hơn một chút, đợi đến lúc đi học rồi, bạn bè vây quanh cũng sẽ nhiêu hơn, thời gian bên cạnh anh chi em trong nhà sẽ dần ít đi.
Thẩm Tiểu Vũ thì không giống vậy. Tuổi tác cô vốn gần với mấy người em trai nhỏ hơn, từ nhỏ lại có trách nhiệm chăm sóc bọn chúng, hầu hết thời gian đều cùng ở một chỗ với bọn nhỏ, mấy người em trai thân thiết với cô hơn cũng là điều đương nhiên.
Nếu bọn nhóc không thân cận với người làm chị như Thẩm Tiểu Vũ, như vậy thì cô bé sẽ cảm thấy bọn chúng chính là mấy con sói mắt trắng.
Bà lão làm xong việc của mình đi ra thì liền nhìn thấy mấy đứa cháu trai cháu gái đang quây thành một vòng giữa nhà, lập tức vỗ vỗ tay, lúc mấy đứa nhỏ nhìn qua thì mở miệng nói: “Được rồi, váy mới cũng mặc qua rồi, nghịch cũng nghịch rồi, bây giờ quay vê phòng ngủ đi, Đại Hoa Nhị Hoa cùng với Nhị Bảo buổi chiều còn phải đến trường nữa, nếu không đi ngủ thì sẽ không có kịp thời gian đâu!"
Vốn chỉ định thử váy ra xem mà thôi, kết quả lại chơi đùa đến mức này!
Mấy người trong nhà cũng rất thích xem.
Thẩm Tiểu Vũ dẫn mấy đứa em trai theo, không những là cảnh độc đáo ở trong thôn, ở trong nhà cũng như vậy, ông lão thi thoảng còn kiến nghị với cháu gái, để cho cô quản lý mấy đứa nhóc thật tốt. Nhưng bây giờ bà lão đã lên tiếng rồi, trò chơi này đành phải tạm ngưng lại thôi.
Ba anh chị lớn hơn buổi chiều còn phải đến trường đã quay lại phòng ngủ rồi, trong đó có Thẩm Đại Hoa và Thẩm Nhị Hoa vẫn còn luyến tiếc váy mới trên người, không muốn cởi quần áo mới ra, thậm chí còn muốn buổi chiều mặc váy mới đến trường.
Đáng tiếc là bị hai người mẹ hoàn toàn từ chối rồi.
Hiện tại quân áo trên người chất liệt rất tốt, không bẩn cũng không rách, sao phải mặc váy mới làm gì chứ?
Không giống với mấy đứa trẻ hận không thể mặc quần áo mới lên người ngay lập tức, người lớn lúc nào cũng muốn cất giữ cẩn thận, tuy bây giờ gia cảnh trong nhà cũng không tệ lắm, nhưng đối với những người đã từng chịu khổ rồi, trẻ nhỏ không cần thiết phải sống xa xỉ như vậy.
Cho nên Thẩm Đại Hoa và Thẩm Nhị Hoa chỉ có thể khóc thút thít mà cởi váy ra.
Nhưng tuy rằng không được mặc váy mới thì cũng có đồ ăn vặt để bù đắp lại rồi.
Thẩm Gia Dương ngoài cho con gái mình nửa số đồ ăn vặt ra, một nửa còn lại đều chia cho mấy đứa cháu ăn, một nửa còn lại đó để cho bà lão quản, bà lão cũng phát cho mấy đứa nhỏ ba viên kẹo, có kẹo để bồi thường rồi, nói tóm lại cũng dễ chịu hơn một chút rồi. Nhưng trước khi Thẩm Đại Hoa quay trở vê phòng, bà lão còn kêu cô bé đợi một lát, sau đó dẫn Từ Bội đến.
bea4f3