Chương 194: Chương 194
Chương 194: Chương 194Chương 194: Chương 194
Chuong 194: Chuong 194 Bà lão nói với cô bé: "Bội Bội, cháu với chị Đại Hoa ngủ với nhau có được không?"
Hiện tại có ba phòng, ngoài phòng của mấy cặp vợ chồng ra, còn thêm vào đó là mấy gian phòng nhỏ, phòng nhỏ là dành cho mấy đứa lớn nằm.
Phòng lớn có nhiều trẻ con nhất, ba nam một nữ.
Đứa lớn nhất là Đại Bảo cũng hơn mười tuổi rồi, vậy nên khoảng trống trong phòng vợ chồng Thẩm Gia Dương liên được thu dọn đơn giản sơ qua cho mấy đứa nhỏ nằm.
Phòng thứ hai thứ ba đều có tới ba đứa nhỏ nằm, bọn chúng đều ngủ cùng với cha mẹ ở một phòng. Nhưng trong phòng vẫn đặt thêm giường, muốn ngủ cùng giường với cha mẹ hay ngủ giường riêng cũng được.
Chỉ có Thẩm Đại Hoa tuy rằng ngủ cùng với cha mẹ ở cùng một phòng nhưng cô bé vẫn muốn ngủ giường riêng hơn.
Bà lão đương nhiên biết chuyện này, tính đi tính lại, cháu gái ngoại ngủ với Thẩm Đại Hoa vẫn là thích hợp nhất, dù sao cháu ngoại sẽ ở đây một thời gian, bà lão vẫn muốn cô ta ngủ nghỉ thoải mái nhất có thể.
Chỉ là Từ Bội sau khi nghe xong sự sắp xếp này có hơi sửng sốt một chút, phục hôi lại tinh thần rồi mới cúi đầu nhìn xuống ngón tay, nhỏ giọng nói: "Bà ngoại, cháu có thể ngủ cùng với chị Tiểu Vũ được không ạ?'
"Hả?" Bà lão vốn tưởng rằng sẽ không có vấn de gì, nhưng khi nghe cháu gái nói như vậy thì chợt có chút kinh ngạc, quay sang nhìn Thẩm Tiểu Vũ, lại nhìn cháu ngoại: "Cháu muốn ngủ cùng với chị Tiểu Vũ sao?"
Từ Bội gật đầu: "Vâng a.
Sau khi nói xong liền chân chừ một chút rồi hỏi: "... Không được sao ạ?”
Đây không phải là vấn đề được hay không được.
Bà lão để cho cháu ngoại ngủ cùng với Đại Hoa vì để tiện hơn mà thôi, còn Tiểu Vũ, cô ngủ cùng với hai người em trai, chính xác mà nói, hai người em trai sau khi được ba tuổi liền muốn ngủ cùng với chị gái, chứ không muốn ngủ: trên giường với cha mẹ.
Thẩm Tiểu Vũ ở phía sau cũng không giả câm giả điếc.
Cô chủ động di lên đáp: "Được thôi, Bội Bội cùng vào ngủ với chị di
Vê phần hai người em trai, tạm thời ngủ với cha mẹ trên giường lớn cũng không có vấn đề gì hết. Em họ là một cô bé năm tuổi, cho dù có ở đây chơi bao lâu đi chăng nữa, thậm chí người nhà cô ta chắc chắn sẽ không an tâm để cô ta ở lại đây lâu, Thẩm Tiểu Vũ phải đối đãi cô ta như khách quý. Người trong cuộc cũng đồng ý rồi, bà lão đương nhiên sẽ không có phản ứng gì nữa.
"Vậy được rồi, cháu đi với chị Tiểu Vũ đi, có chuyện gì cứ tới nói với bà ngoại có biết chưa?” Bà lão đưa tay ra sờ đầu cô bé nhỏ.
Đối với bà ấy, cháu ngoại có yêu cầu như vậy có lẽ cùng vì cô ta với Tiểu Vũ tuổi tác ngang nhau mà thôi muốn thân cận với người ngang tuổi mình cũng là bình thường.
Từ Bội gật đầu: "Cháu biết rồi thưa bà ngoại.'
"Đi đi, Tiểu Vũ dẫn Bội Bội về phòng đi!”
Thẩm Đại Hoa vốn vì yêu cầu của bà ngoại mà đứng đợi ở một bên, hiện tại không có việc gì nữa cô bé liên vỗ mông quay vê phòng, về phân em họ vì muốn thân thiết với Tiểu Vũ hơn mà khiến cô bé đau lòng thì thực xin lỗi, cô bé không có chi li như vậy đâu.
Huống hồ em trai ruột nhà mình cũng thân thiết hơn với Thẩm Tiểu Vũ, một đứa em họ thì có là gì chứ?
Cô bé đã sớm quen với việc này rồi!
Thẩm Tiểu Vũ nắm tay em họ, nhưng cũng không quên cặp sinh đôi nhà mình, chỉ là còn chưa đợi cô gọi lại, hai người em trai cũng chạy nhanh tới bên cạnh cô giống như xe lửa rồi, tranh nhau muốn nắm lấy tay cô.
Đáng tiếc một tay đã nắm lấy tay em họ rồi, tay còn lại không dắt được tới hai người em trai.
Thẩm Tiểu Vũ vừa ảo não vì chuyện này, vừa cười ha ha trấn an hai người em trai: Đừng tranh nhau, hôm nay Tiểu Tả Tiểu Hữu tự dắt tay nhau đi, sau khi ngủ dậy chị dắt hai đứa đi chơi có được không?”
Hai đứa nhóc có vẻ không được vui cho lắm, nhưng cũng phải chấp nhận thôi.
bea4f3