Chương 196: Chương 196
Chương 196: Chương 196Chương 196: Chương 196
Chuong 196: Chuong 196 Giường lớn với giường nhỏ cách nhau không quá xa, phía giữa còn có một tấm ván gỗ ngăn cách, hơi thò đầu ra là có thể nhìn được giường phía bên kia, Thẩm Tiểu Vũ cũng thò đầu ra nhìn mấy lần, xác nhận cha với em trai chơi rất vui vẻ rồi nên cô cũng không còn lo lắng gì nữa.
"Vâng, mẹ cũng đi ngủ đi."
Thẩm Uyển gật đầu, sau đó giúp con gái thay chiếc váy nhỏ trên người ra, thấy hai tiểu nha đầu nằm xuống giường rồi mới yên tâm đi về giường lớn.
Sau khi Thẩm Uyển đi rồi, Thẩm Tiểu Vũ chỉ lo sợ em họ không quen, liền ghé sát vào nhỏ giọng nói chuyện với cô ta, Từ Bội cũng muốn xây dựng quan hệ tốt với cô, nhất thời hai người nói chuyện cũng không tôi.
Nói chuyện một hồi cũng dân dần chìm vào giấc ngủ.
Vê phần cặp sinh đôi đang ủy khuất không muốn tách khỏi chị gái, sau khi chơi đùa với Thẩm Gia Dương được một lúc thì sức lực cũng mất dần mà trở nên mệt mỏi, không còn âm thanh cười đùa của trẻ con nữa, trong phòng cũng rất nhanh trở nên im ắng.
Đợi đến khi tất cả trẻ con đều ngủ rồi, hai vợ chồng lâu rồi chưa được gặp lại mới có cơ hội để nói chuyện với nhau.
Thẩm Tiểu Vũ vừa tỉnh giấc thì phát hiện người lớn trong nhà không còn ở đây nữa rồi, không cân nghĩ cũng biết họ đi làm việc rồi, hai người chị với anh trai cũng đi đến trường rồi.
Cô dụi dụi mắt, hoàn toàn tỉnh rồi mới nhớ em họ cũng đang ở đây, thế nên liên quay đầu sang nhìn. Kết quả sau khi quay qua nhìn đột nhiên trở nên sợ hãi vô cùng.
Em họ vốn tưởng vẫn đang ngủ của cô không ngờ đã tỉnh dậy rồi, không những tỉnh, còn không nói một lời nào mà trợn mắt lên nhìn cô, bất ngờ không kịp đê phòng khi thấy đôi mắt của đối phương ngay sát gần mình, dù lá gan Thẩm Tiểu Vũ không hề nhỏ nhưng cũng có chút kinh ngạc.
Cô vuốt ngực hít thở một hơi, lúc này mới lên tiếng hỏi: "Bội Bội, em tỉnh dậy từ lúc nào vậy hả?”
Bội Bội cong mắt trả lời: "Em cũng vừa mới tỉnh thôi ạ."
"Vậy chúng ta mau ra khỏi giường đi, không cân ngủ thêm đâu, ngủ nhiều buổi tối sẽ không ngủ được nữa." Cô nhìn lên đầu giường, quần áo của buổi sáng cũng được thu dọn gọn lại rồi, phía đầu giường có đặt chiếc váy mới của cô, hiển nhiên cha mẹ cô tính toán muốn cho cô mặc váy mới.
Cô cong miệng lên cười, cũng không phụ ý tốt của cha mẹ mà trực tiếp thay váy mới vào.
Sau khi tỉnh ngủ rồi, Thẩm Tiểu Vũ và Từ Bội cùng nhau đi xuống giường, Thẩm Tiểu Vũ trước tiên muốn di đến bên giường lớn gọi hai em trai dậy, không ngờ rằng thời điểm tâm mắt vụt qua giường lớn thì không hề thấy một ai.
Cô có chút sợ hãi.
Ngay sau đó phía bên ngoài sân đột nhiên truyền tới âm thanh trẻ con chơi đùa vui vẻ, Thẩm Tiểu Vũ nghe được trong đó có tiếng cha cô, cuối cùng mới nhớ ra cha cô buổi chiều có ở nhà nghỉ ngơi chứ không đi làm luôn, hai em trai chắc chắn là được cha cô mang ra ngoài chơi rồi.
Thẩm Tiểu Vũ nhịn không được mà gõ đầu một cái, ngủ dậy xong cảm giác đầu óc có chút lơ mơ. Đợi sau khi phục hồi lại tinh thần rồi, cô liên gọi em họ: "Bội Bội, chúng ta cùng ra ngoài di
Cô dẫn theo em họ ra đến ngoài sân thì nhìn thấy cha cô đang chơi rất vui vẻ với mấy đứa nhóc, không chơi thứ gì khác mà chính là trò diều hâu bắt gà con, trò này chỉ cần có người là có thể chơi được, đơn giản nhưng cũng rất vui. Người đàn ông trưởng thành như cha cô thì làm diều hâu, bạn nhỏ Thẩm Bình thì làm gà mái, mấy đứa nhóc còn lại đều làm gà con hết, cùng với gà mái Thẩm Bình, theo đó là diều hâu Thẩm Gia Dương lần lượt công kích, một bên thét chói tai một bên trốn.
Đáng tiếc chỉ như trứng trọi đá mà thôi.
Chưa được bao lâu một con gà con đã thét chói tai lên vì bị diều hâu bắt, mấy con diều hâu bị bắt liên đứng ở một bên, còn cổ vũ cho mấy con gà con chưa bị bắt.
bea4f3