Chương 197: Chương 197
Chương 197: Chương 197Chương 197: Chương 197
Chuong 197: Chuong 197 Trò chơi đơn giản nhưng được bọn họ chơi đến vui vẻ vô cùng, người muốn vào cũng không vào được, đến cả Thẩm Tiểu Vũ và Từ Bội đi ra cũng không có ai phát hiện. Thẩm Gia Dương vẫn là người đầu tiên phát hiện ra hai chị em bọn họ.
Hắn đem mấy con gà con còn lại đã bị bắt xếp lại thành một hàng, lúc này mới vẫy tay kêu hai chị em bọn họ đi tới, trên trán đã đổ đầy mồ hôi, nhưng mặt vẫn tràn ngập ý cười mà hỏi: "Ngủ có ngon không? Có muốn chơi cùng với mấy em trai không?”
Thẩm Tiểu Vũ đáp: "Vâng ạ. Cô không he ngại chơi cùng với em trai, cũng không cảm thấy vì mình là người trưởng thành mà sẽ cảm thấy việc này nhàm chán, kiếp này đột nhiên được cho không như vậy, ở tuổi nào thì nên làm chuyện đó, vậy nên cô vẫn luôn quý trọng từng ngày trải qua trong đời mình.
Cô đã đồng ý rồi, Từ Bội không thể không đồng ý được, bằng không sẽ biểu lộ ra rằng bọn họ không hợp nhau.
Nhưng lần này sau khi gia nhập rồi, Thẩm Gia Dương lại cho con gái nhà mình làm diều hâu, cho hắn làm gà trống, bảo hộ tất cả gà con ở đằng sau mình, đừng nghĩ đàn ông sẽ không hợp chơi với trẻ con, hắn chơi vô cùng hăng hái nữa là dang khác.
Mãi đến khi ông lão trở về rồi, Thẩm Gia Dương liền đi tới, trò chơi mới chịu kết thúc.
Thẩm Tiểu Vũ ở một bên nghe rõ từng chút một chuyện mà ông nội kể với cha, nói là có một vài thanh niên tri thức từ thành phố tới, mấy đại đội của bọn họ đều được phân tới hai ba người đến, ông lão vừa muốn con trai ba ở nhà nghỉ ngơi, vừa đúng lúc giao chút việc cho hắn.
Điều này khiến cho Thẩm Tiểu Vũ có chút hơi run sợ trong lòng.
Nếu cô nhớ không lâm, thanh niên tri thức xuống nông thôn nhiều là vào những năm 67-68, mà bây giờ mới là năm 65, đột nhiên lại có thanh niên tri thức xuống nông thôn như vậy, đột nhiên khiến người ta có cảm giác như gió bão đang chuẩn bị ập tới.
Thẩm Gia Dương phải di tiếp đón mấy thanh niên tri thức, mấy đứa nhóc trong nhà đành phải để cho Thẩm Tiểu Vũ trông nom tiếp.
Bởi vì thanh niên tri thức phải đi lên trấn trên, mỗi đại đội được phân cho hai ba người, năm đại đội là cũng phải hơn mười người rồi.
Trong thôn có thể dùng được xe bò, nhưng xe bò cũng không dễ dùng chút nào, đã thế xe bò cũng không chở được nhiều người như vậy, vậy nên Thẩm Gia Dương phải tự mình đi, trời nóng bức, đường lại xa, đương nhiên hắn sẽ không dẫn theo con đi cùng rồi. Thẩm Tiểu Vũ đang nghĩ ngợi lung tung, phục hồi lại tỉnh thân rồi thì tiếp tục đi chăm sóc em trai.
Dù sao trước khi cha quay về, em trai vẫn là do cô chăm sóc, đương nhiên sẽ không có gì khó khăn rồi. Mà Thẩm Gia Dương đương nhiên là rất an tâm với con gái nhà mình, trấn an con xong rồi thì bước đi, hắn tranh thủ thời gian lúc này đi đón người rồi, lúc quay vê cũng gân đến giờ tan ca của mọi người rồi, tới lúc đó phải bố trí thời gian cho ổn thỏa, không thể lãng phí được.
Trước khi hắn đi còn nói cháu gái Từ Bội rất may mắn, buổi sáng còn giúp cô ta cầm váy mới tới, buổi chiêu đã được lên trấn trên, vừa đúng lúc tiện đường, đến khi trở về có thể giúp cô ta mang váy mới quay lại, để cô ta ở nhà chơi cho VUI.
Chuyện nên nói sau khi đã nói xong, Thẩm Gia Dương cùng với một đội viên của đội ba cùng nhau lên đường.
Mà ông lão sau khi giao xong việc cũng quay lại ruộng, ông và cha đều đi hết rồi, trong nhà cứ vậy chỉ còn lại mấy đứa nhóc thôi, bọn họ vừa bỏ dở trò chơi, hiện tại đột nhiên có chút không lấy lại được tâm trạng.
Thẩm Tiểu Vũ thấy thế cũng không cân nhắc nhiều đến chuyện thanh niên tri thức nữa, trước tiên là dắt mấy đứa nhóc vào nhà lớn hết.
Ở trong sân chơi một hồi như vậy người cũng đủ nóng rồi, da trẻ con vốn non not cứ liên tục chơi bên ngoài như vậy, rất dễ bị cháy nắng.
bea4f3