Chương 200: Chương 200
Chương 200: Chương 200Chương 200: Chương 200
Chuong 200: Chuong 200 Lúc này một đám nhóc đăng kia vẫn chưa bắn đá, hai chị họ cứ vậy vừa suy nghĩ vừa chơi lật dây hoa, Thẩm Gia Dương rất nhanh chóng liền đón thanh niên tri thức quay trở lại rồi, đội bọn họ được phân tới ba người, hai nam một nữ, bởi vì Thẩm Gia Dương tạm thời chưa biết người sẽ được sắp xếp đến đâu, vậy nên trước hết là đón bọn họ tới đây.
Vì vậy mà Thẩm Tiểu Vũ cũng gặp được ba thanh niên tri thức này.
Cũng không có gì quá khác biệt so với tưởng tượng của Thẩm Tiểu Vũ, người từ thành phố tới nông thôn deu mang theo thái độ từ trên cao mà nhìn xuống, sự ghét bo đối với nông thôn thậm chí nhiều đến mức không che giấu được, điều này khiến thiện cảm của Thẩm Tiểu Vũ đối với bọn họ đã giảm đi mấy phân.
Mà ngoài mấy thanh niên tri thức này ra, Thẩm Đại Bảo đi học ở trấn trên cũng quay trở về rồi.
Cũng giúp mang váy mới của Từ Bội về rồi.
Thẩm Đại Bảo mười bốn tuổi cao lớn hơn rất nhiều, vừa gầy vừa cao, có lẽ là do thời kỳ dậy thì, da thịt trên người cũng gầy đi hẳn, hiện tại trong số mấy đứa trẻ ở nhà, người gây nhất chính là cậu.
Cậu đưa váy cho Từ Bội xong liền bắt đầu đi giao lưu xây dựng tình cảm với mấy người em trai rồi. Thiếu niên đã trưởng thành hơn rất nhiều sẽ quan tâm chăm sóc em trai em gái của mình nhiều hơn, dù tuổi bọn họ có cách nhau nhiều, nhưng thân là anh trai lớn, trách nhiệm không hề kém một chút nào so với đứa nhỏ có tâm hồn người trưởng thành như Thẩm Tiểu Vũ. Thẩm Tiểu Vũ luôn thầm cảm khái trong lòng, Thẩm Đại Bảo đúng là người anh trai tốt!
Từ nhỏ đến lớn đều như vậy khiến cho người ta rất yên lòng.
Sau khi Thẩm Gia Dương dắt thanh niên tri thức vê, bọn họ trông rất là mệt mỏi rồi, tốt xấu gì thì cũng phải mang mấy chén nước cho bọn họ uống, bọn họ chưa bao giờ phải tự đi quãng đường xa đến vậy, cho nên hiện tại cơ bản đều rất mệt.
Mà sau khi bọn họ uống nước xong nói được mấy câu thì ông lão cũng vừa đi làm ở đồng về.
Nhìn thấy ba thanh niên tri thức đang nghỉ ngơi ở nhà mình, lập tức liền an bài sẵn chỗ ở cho bọn họ. Vì trong thôn cũng từng có thanh niên tri thức đến sống rồi, vậy nên ông lão cũng coi như có chút kinh nghiệm, mấy vấn đề này ông cũng từng nghĩ qua rồi, cũng giống với mấy thanh niên tri thức lúc trước từng tới đây thôi.
Để bọn họ nghỉ ngơi, một lúc sau ông lão liền dẫn bọn họ tới chỗ ở của mình.
Kết quả trong đó có duy nhất một nữ thanh niên tri thức ngay lúc đó lại chủ động mở miệng nói: "Đại đội trưởng, cháu thấy nhà bác rất lớn, có thể để cháu ở lại vài ngày trong nhà bác được không ạ? Cháu sẽ trả tiền thuê nhà, cả tiền đồ ăn nữa, bác cảm thấy thế nào ạ?
Tuy giọng nói của cô ấy đã cố gắng trở nên thành khẩn rồi, nhưng bởi vì không biết che giấu, biểu cảm tài trí hơn người nhưng vẫn bị lộ ra một chút.
Đợi sau khi cô ấy nói hết, không khí vốn đang rất tốt, trong nháy mắt liên trở nên ngưng trệ.
Hơn phân nửa người nhà họ Thẩm đều cảm thấy thái độ làm người của nữ thanh niên tri thức thật khiến người ta khó chịu.
Nếu bởi vì quá khó khăn mới đưa ra đê nghị này, dựa vào thái độ làm người của ông lão nhà này, có thể thật sự sẽ không cự tuyệt, nhưng kiểu cho rằng bản thân tài trí hơn người này, thái độ như thể đang bố thí vậy, thực sự khiến cho người khác có cảm giác chán ghét vô cùng.
Lại còn có thể trả tiền ăn được nữa.
Nhà họ Thẩm bọn họ thiếu chút lương thực cho cô ta ăn chứ không có thiếu vài đồng tiền với cô ta đâu?
Người như vậy còn xuống nông thôn làm cái gì, trực tiếp ở thành phố không phải tốt hơn sao?
Tự cho mình là tốt đẹp quá mức rồi. Phan Doanh cũng không biết lời mình vừa nói ra sẽ khiến cho người nhà họ Thẩm có tâm lý phản kháng như vậy.
bea4f3