Đại Sư Huyền Học Là Đầu Bếp Thần Côn (Dịch Full)

Chương 201 - Chương 201: Chương 201

Chương 201: Chương 201 Chương 201: Chương 201Chương 201: Chương 201

Chuong 201: Chuong 201 Cô ta đê nghị như vậy đương nhiên là đã có suy tính riêng của bản thân rồi.

Dọc đường di dựa theo quan sát của cô ta mà nói, nhà của đại đội trưởng nhìn không hề tồi, nhà của những người khác hau hết đầu được đắp lên từ bùn, Phan Doanh nhìn mấy căn nhà như vậy trong lòng không hê muốn vào, mấy căn nhà rách nát như vậy sao có thể cho người ở được chứ?

Cô ta bây giờ thực sự thấy rất hối hận với hành động tự chạy đến nông thôn của mình.

Trên đời này cái gì cũng có, chỉ không có thuốc chống hối hận mà thôi. Xuống nông thôn đi qua cả một đoạn đường rồi, đến nơi đừng nói là đi, thậm chí cả một đoạn ngắn cũng không muốn đi nữa.

Đương nhiên lúc này cô ta vẫn chưa biết, trong khoảng mười năm vê sau, nếu không có tình huống đặc biệt nào thì cô ta cũng đừng mong quay trở về thành phố nữa, nếu biết được chắc chắn sẽ không đơn giản chỉ là hối hận giống như thế này đâu.

Bây giờ cô ta chỉ muốn ở lại nhà đại đội trưởng mà thôi.

Ngoài nhà của đại đội trưởng tốt hơn những nhà khác một chút ra, cũng bởi vì đại đội trưởng là người có quyên hạn nhất trong thôn, lý do mà cô ta chọn ở lại đây coi như cũng rất rõ ràng rồi, cố gắng thân cận với cán bộ một chút, đợi đến lúc gặp chuyện có thể tìm người để dễ dàng giúp hơn!

Phan Doanh tuy tính toán từng chút một nhưng cũng rất đâu vào đấy, nhưng cũng phải xem người ta có đồng ý hay không đã.

Người nhà họ Thẩm bởi vì câu nói này của Phan Doanh mà ít nhiều đều lộ ra chút chán ghét, nhưng ông lão đến một tí kinh ngạc cũng không có, ông ấy gõ gõ chiếc tẩu thuốc đang đặt trên ghế lên đùi mình, nhìn về phía Phan Doanh, ôn hòa mà nói: "Nhà có nhiều người, không có nhiêu phòng trống cho người nhà ở, nữ đồng chí để tôi tìm giúp cho nơi khác để ở có được không?”

Rõ ràng nghe được lời nói và giọng điệu rất ôn hòa, nhưng Phan Doanh không hiểu tại sao trong lòng lại có chút lạnh leo.

Nhưng cô ta cũng không nghĩ nhiều, chỉ nhướn mày mà tìm cách trả lời.

Ngay lúc đó cô ta lại bị nam thanh niên tri thức bên cạnh kéo lại. Triệu Lượng giữ chặt Phan Doanh nói cô ta đừng làm loạn, sau đó cười lên nói với ông lão: "Đồng chí Phan vừa tới nông thôn có chút không quen, đại đội trưởng đừng so đo với cô ấy, phiên bác giúp chúng cháu tới tìm chỗ ở có được không?”

Nếu không phải vì Phan Doanh tới từ cùng một nơi với hắn ta, hắn ta cũng lười xen vào chuyện người khác lắm! Han ta thay Phan Doanh van chua nhận thức được rõ ràng mọi chuyện, không nhận ra được địa vị của bản thân, vừa vào địa bàn của người ta đã kén chọn như vậy, thực sự nghĩ đây là nhà của cô ta sao?

Đối với hắn ta mà nói, ông lão này dù là dân quê, nhưng trên người vẫn có một loại uy nghiêm khiến cho người ta không dám lỗ mãng, bác của hắn ta là người tham gia quân ngũ, trên người đã rất có khí thế rồi, hắn ta lại cảm thấy vị đại đội trưởng này còn có khí thế hơn cả người tham gia quân ngũ như bác hắn ta.

Chính vì phát hiện ra điều này, vậy nên hắn ta không tán thành chuyện vừa mới đến, chuyện gì cũng chưa rõ ràng mà đã vội làm xằng bậy, còn không chịu nghe theo sự sắp xếp.

Thanh niên tri thức ở bên cạnh không ở cùng nơi với bọn họ, cho nên vẫn giữ im lặng, ngoài đôi mắt có thi thoảng đảo tới đảo lui ra, cả người đêu không có chút cảm giác nào như đang tôn tại hết.

Phan Doanh bị Triệu Lương giữ chặt có chút không phục, nhưng cũng không nói thêm gì nữa.

Ông lão cố ý coi như không nhìn thấy ánh mắt như thể đang kiện tụng của bọn họ, thấy không ai nói gì nữa, lúc này mới vừa lòng gật đầu, đứng lên chắp tay sau lưng nói: ˆĐi theo tôi

Ba thanh niên trí thức thấy ông lão chắp tay sau lưng đã đi cách họ rất xa rồi, liên vội vàng xách hành lý của mình đi theo.
bea4f3
Bình Luận (0)
Comment