Chương 207: Chương 207
Chương 207: Chương 207Chương 207: Chương 207
Chuong 207: Chuong 207 Nói thật thì sau một tuần ở chung, em họ thi thoảng sẽ làm ra mấy hành động mà cô cảm thấy rất lạ, ví dụ như thường hay nhìn chằm chằm cô hoặc là thi thoảng biểu cảm sẽ thay đổi liên tục, nói chung là rất kỳ lạ.
Nhưng tổng thể thì em họ cũng coi như khá ngoan ngoãn, cô cũng không cần nghĩ nhiêu nữa.
Gặp nhiều tình huống như vậy rồi cô cũng sẽ cảm thấy bình tĩnh hơn.
Cùng lúc đó Thẩm Tiểu Vũ thu hồi tâm mắt, Từ Bội nhịn không được mà làm ra biểu cảm nhe răng trợn mắt, lúc bị phát hiện ra lại phải làm ra bộ dạng ngoan ngoãn hoà nhã. Đúng thật là làm cô ta tức chết đi được mà, cô ta cảm thấy người chị họ này như thể là người được trời phái xuống để đối phó với cô ta vậy.
Sau đó cô ta cũng không dám làm hành động hay biểu cảm kỳ lạ gì nữa.
Thẩm Gia Dương đi một hồi tới được trấn trên rồi mới buông hai nha đầu xuống, sau đó tiếp tục dắt hai người một trái một phải đi bên cạnh mình, quãng đường còn lại có thể để hai người tự đi được rồi. Đây chính là thủ phủ nhà họ Đường.
Rõ ràng là căn phòng của một đứa bé trai, trên giường là một bé trai đang ngủ rất ngon lành, tuy rằng tuổi còn nhỏ, nhưng ngũ quan lại vô cùng đẹp de, còn tinh xảo hơn cả rất nhiều bé gái.
Không biết có phải là do nằm mơ hay không, đôi mày nho nhỏ của cậu đột nhiên nhướn lên, bộ dạng cau mày của đứa nhỏ đáng yêu tỉnh xảo như vậy, quả thực khiến cho người ta hận không thể thay cậu vuốt lại đôi mày đang nhướn lên.
Đáng tiếc là trong phòng lại không còn ai nữa hết.
Cậu vừa ngủ vừa nói mớ, cánh tay đột nhiên đặt sang bên cạnh, rõ ràng đang sờ soạng cái gì đó, nhưng bên cạnh lại trống rỗng không có ai, đâm ra chưa thể đụng trúng cái gì được, sau đó cánh tay đang sờ soạng đột nhiên được thu lại. Đôi mắt vốn đang nhắm chặt đột nhiên lại mở ra, lập tức tỉnh dậy không còn chút buồn ngủ nào nữa hết.
Mà sau khi đôi mắt kia mở ra, ánh mắt thâm trâm đến mức khiến người ta không thể tin được đây là ánh mắt của một đứa trẻ chưa đến mười tuổi, bởi vì ánh mắt kia là một ánh mắt của một đứa trẻ mà căn bản không thể biểu lộ ra được. Bên cạnh trống rỗng không có ai khiến cậu biểu lộ rõ ra vẻ ngạc nhiên hoảng hốt, trên người nháy mắt liền tản ra một khí thế khiến người ta e ngại, cũng may trong phòng không còn ai khác nữa, nếu không có lẽ sẽ bị cậu dọa cho sợ chết mất.
Cậu dùng thời gian ngắn để khôi phục lại sự bình tĩnh.
Đến khi hiểu rõ được tình cảnh của mình rồi, khuôn mặt nhỏ nhắn của Đường Kế An ngay lập tức tối sâm lại như đáy nồi.
Khổ sở mười mấy năm, đột nhiên quay trở lại như ban đầu là cảm giác gì?
Đường Kế An bây giờ rất muốn nói rõ cho mấy người biết rằng cậu có cảm giác như thể đang muốn giết người!
Đời trước vất vả mười mấy năm để lập ra được cơ nghiệp buôn bán của bản thân, tuy vẫn có chút chưa được như ý, nhưng tổng thể mà nói cậu không có chút không hài lòng nào với cuộc sống của mình hết, tại sao chỉ vừa mới ngủ một giấc mà mọi thứ lại quay lại như lúc còn nhỏ rồi!
Nhưng đây không phải chuyện quan trọng nhất.
Quan trọng là cậu khó khăn lắm mới theo đuổi được vợ mình, hôm qua mới cưới được vợ về nhà, có thể nói chính là ngày thuận lợi nhất trong cuộc đời cậu, kết quả ai có thể nói cho cậu rằng vợ cậu đâu rồi có được không?
Người vợ tối hôm qua còn năm ngủ trong vòng tay cậu bây giờ đâu rồi?
Thẩm Tiểu Vũ không biết được mình đang bị một người ở phía xa kia nhớ thương, hiện tại cô đã ở nhà cô mình ở trấn trên rồi, em họ sau khi được đưa về nhà, bản thân cô lại bị cô mình đong đưa đùa nghịch giống như búp bê vậy, mà bản thân cô ngoài phối hợp ra thì còn có thể làm được gì đâu?
bea4f3