Chương 209: Chương 209
Chương 209: Chương 209Chương 209: Chương 209
Chuong 209: Chuong 209 Hắn vừa bế con gái vừa hỏi: "Tiểu Vũ, con có muốn đi mua gì không?”
Tiểu Vũ nghiêng người, cảm giác ánh mắt của những người xung quanh chĩa vê phía mình có hơi nhiêu, vì không muốn người khác chú ý đến mình, cô nhỏ giọng nói: "Cha cho con xuống dưới để con tu mình di đi ạ.
Trấn trên so với nông thôn vẫn có nhiều người hơn một chút, mà cha còn chưa bế cô đi được một đoạn xa, thấy nhiều người nhìn về phía mình như vậy, cô cảm thấy có lẽ là bản thân lớn như thế rôi mà vẫn phải để cha bế, chẳng qua là có hơi ngại ngùng một tí! Thực ra cô suy nghĩ hơi nhiều rồi. Cô bé như vậy nên được người lớn trong nhà bế là chuyện bình thường.
Mọi người chú ý là bởi vì thấy lạ mà thôi, một cô bé xinh đẹp còn mặc bộ váy mà người ở trấn trên có tiên cũng không mua được, dù có thế nào cũng đều thu hút được sự chú ý của người khác.
Mong cầu được xuống dưới của cô lại bị Thẩm Gia Dương bỏ qua, Thẩm Gia Dương như thể chưa nghe thấy gì, tiếp tục nói với cô: "Con thấy như vậy có vui không, con vẫn chưa được lên trấn trên nhiều, vậy ba đưa con tới cung tiêu xã nhé, con thích cái gì cứ mua một ít mang vê, mua xong lại đi dạo tiếp, sau đó mua ít bánh bao thịt mang về ăn có được không?” Thẩm Tiểu Vũ: ...'
Được rồi, cha đẹp cha nói gì cũng được! Cha có quyền nói vậy mài Chồng của cô út Từ Quý làm việc ở cung tiêu xã, hơn nữa công việc cũng rất thuận lợi, vậy nên hai cha con lúc tới cung tiêu xã còn chào hỏi với anh ấy, Thẩm Gia Dương cho con gái đi xung quanh xem xét, thích cái gì cứ lấy, hắn sẽ mua cho cô.
Bản thân hắn thì đứng đó nói chuyện với em rể trong chốc lát. Mà đối với yêu cầu phóng khoáng thích cái gì cứ lấy của cha, Thẩm Tiểu Vũ đi quanh một vòng thực sự cảm thấy không muốn mua gì hết, cung tiêu xã vốn là nơi có nhiêu đồ nhất ở trấn trên, nhưng mấy thứ đồ này trong mắt của Thẩm Tiểu Vũ thực sự chẳng đáng là bao.
Nhưng mà cha cô đã đặc biệt đưa cô tới đây một chuyến, cái gì cũng không chọn được thì không hay cho lắm.
Vậy nên cuối cùng cô vẫn chọn ra được mấy thứ.
Thẩm Gia Dương đang nói chuyện cùng với em rể, thấy con gái mình cầm trong tay một ít đồ tới, hắn liên cảm thấy rất vừa lòng, không lo cô mua nhiều, chỉ lo cô không muốn, nhưng thấy con gái có cầm được ít đồ trong tay rồi, hài lòng đến mức không còn gì để nói nữa. Một túi muối, một túi bột ngọt, bốn bịch miếng thấm dầu. "Con gái, con... Thẩm Gia Dương lại không biết nói gì cho phải.
Từ Quý nhìn thấy cảnh này, trong ánh mắt liên lộ ra ý cười không giấu được, anh ấy thực sự cũng chưa gặp qua đứa cháu gái này của vợ quá nhiều lần, nhưng mỗi lân gặp đều có cảm nhận không giống nhau.
Giống như bây giờ, cha mẹ nếu mang con cái đến, đồ mà đứa nhỏ muốn mua nhất chắc chăn là đống hoa quả ngào đường, bánh quy, đồ ăn vặt linh tỉnh được bày sẵn ra, kết quả nha đầu này đột nhiên lại mua mấy thứ mà anh nghĩ trẻ con sẽ không bao giờ mua như vậy. Thẩm Tiểu Vũ coi như không thấy bộ dạng không biết nói gì của cha mình, giơ mấy thứ đồ trong tay lên: "Cha, con chọn xong rồi ạ."
Muối và bột ngọt mua về có thể nấu ăn, miếng thấm dầu có thể bảo vệ tay, tất cả đều rất hữu dụng.
Vê phân những thứ khác, siêu thị của cô cũng không cần nhiều lắm, đồ ở cung tiêu xã mua cũng chẳng rẻ hơn bao nhiêu, nếu không phải là nhu yếu phẩm thì không nên lãng phí tiên mà cha kiếm được! "Được rồi, nếu con muốn mua mấy thứ này thì cha mua cho con vậy!" Cuối cùng Thẩm Gia Dương cũng không nói thêm được gì nữa, trực tiếp đưa đồ con gái lấy lên để thanh toán, chào hỏi Từ Quý rồi bế con gái rời đi.
Sau đó đúng như lời hắn nói, hắn liên dẫn con gái lên trấn trên đi dạo.
bea4f3