Đại Sư Huyền Học Là Đầu Bếp Thần Côn (Dịch Full)

Chương 217 - Chương 217: Chương 217

Chương 217: Chương 217 Chương 217: Chương 217Chương 217: Chương 217

Chuong 217: Chuong 217 "Nhưng con cũng đang muốn vê đây cho nên tiện đường mang giúp thư về cho cha."

Phong thư nhìn qua còn rất phẳng, nhưng bởi vì bị dính chút mồ hôi, bên ngoài lá thư hơi thay đổi một chút.

Ông lão còn đang thoải mái, nhưng lúc nhìn đến lá thứ này biểu cảm liền lập tức thay đổi, ông ấy nhanh chóng nhận lấy lá thư, hành động còn có chút thận trọng.

Thay đổi này khiến cho cô út Thẩm có chút ngạc nhiên.

Cô ấy rất ít khi thấy cha phản ứng như vậy, lá thư này chẳng nhẽ rất quan trọng sao? Nhưng cha cô còn chưa đọc nội dung bên trong kia mà?

Ông lão lại không để ý đến con gái, ông ấy cẩn thận mở phong thư ra, lá thư này đối với người khác sẽ không có gì kỳ lạ hết, nhưng đối với ông lão thì không phải như vậy, bởi vì phong ấn trên lá thư là của quân ngũ lúc trước ông từng tham gia, là phương thức mà các bộ đội thường dùng.

Nói cách khác, khả năng rất cao lá thư này là do chiến hữu đồng đội lúc trước của ông ấy gửi đến.

Đây là lần đầu ông ấy bắt gặp chuyện này kể từ khi xuất ngũ, ông lão không thể nào không chú ý được.

Mà lúc ông lão lật thư ra, Từ Bội đã đứng bên cạnh ông ấy từ lúc nào rồi.

Cô ta rất tò mò với lá thư này, bởi vì lá thư này khiến cô ta có cảm giác kích động không thôi, trên đường đi vốn muốn lấy lá thư từ tay mẹ để xem rồi, nhưng kết quả là lại đành phải chịu cảnh bị cự tuyệt.

Cuối cùng thì cũng tìm được cơ hội để đọc thư rồi.

Từ Bội vốn đã chọn được vị trí rất tốt rồi, đợi khi ông ngoại mở thư ra rồi có thể cùng nhau xem, dù sao ông ngoại sẽ không nghĩ một đứa trẻ như cô ta có thể đọc hiểu được nội dung thư, vậy nên chắc chắn ông ấy sẽ không trốn tránh cô ta đâu. Từ Bội rất tự tin vê chuyện này. Nhưng ông lão đang chuẩn bị mở thư ra xem rồi không biết vì sao động tác lại đột nhiên dừng lại một chút, sau đó đứng lên nói: "Gia Ngọc con lại đây ngôi một chút đi, để cho Bội Bội và Tiểu Vũ đi chơi với nhau, cha đợi một lúc rồi sẽ ra!"

Nói xong ông ấy cầm thư trong tay rồi đi vào phòng.

Từ Bội: “...

Cô ta có một câu không biết có nên nói hay không!

Nhưng cô ta vẫn ngụy trang rất tốt, ít nhất thì Thẩm Gia Ngọc cùng Thẩm Tiểu Vũ vừa rồi cũng không nghĩ là cô ta định đọc trộm thư, vậy nên cũng không phát hiện ra được biểu cảm đang muốn phát điên lên mà cô ta giấu đi.

"Bội Bội, chúng ta chơi bắn đá được không?" Thẩm Tiểu Vũ chủ động nói với em họ.

Tuy rằng vẫn có chút tò mò xem ai viết thư cho ông nội, nhưng không to mò đến mức muốn biết cả nội dung thư, ông nội muốn cô với em họ đi chơi cùng nhau, cô cũng không thấy có vấn đề gì hết, vậy thì cứ đi chơi cùng với em họ thôi! Chỉ tiếc lân này đề nghị của cô lại bị cự tuyệt.

Từ Bội lộ ra chút thần sắc khó xử: "Chị, em không muốn chơi bắn đá, chúng ta ngày mai hãng chơi có được không ạ?'

Cô ta đang buồn bực muốn chết, làm gì còn tâm trạng để chơi mấy trò của trẻ con chứ?

Thẩm Tiểu Vũ thực ra thấy như vậy cũng không sao hết, em họ không muốn chơi cũng không có gì là kỳ quái, nhưng cô đột nhiên hiểu ra một ý trong câu nói của em họ, nếu không phải hôm nay cô ta đã về rồi, vậy thì làm gì còn ngày mai nữa chứ?

Sự thực đã chứng minh là cô đoán đúng rồi.

Cô rất nhanh chóng xác nhận được chuyện này từ cuộc trò chuyện giữa mẹ cô và cô út.

Mà ông lão sau khi nói đợi ở trong phòng một lúc sẽ ra thì đúng một lúc sau liền đi ra thật, từ đầu đến cuối còn chưa đến năm phút, đợi khi ông ấy đi ra rồi, Thẩm Gia Ngọc không khỏi có chút tò mò mà hỏi một câu: "Cha à, ai viết thư cho cha vậy ạ?”

Từ Bội vừa rồi còn đang phát điên, ánh mắt liền trở nên sáng rực, lập tức lấy lại tinh thân, hai cái lỗ tai cũng bắt đầu dựng thẳng đứng để dỏng tai lên nghe rồi.
bea4f3
Bình Luận (0)
Comment