Chương 222: Chương 222
Chương 222: Chương 222Chương 222: Chương 222
Chuong 222: Chuong 222 Tuy nhóc con này bị mẹ đánh đến trở tay không kịp, nhưng cũng không khóc âm lên, rất nhanh chóng liền lấy lại được tinh thần rồi.
Thẩm Tiểu Vũ thấy vậy không khỏi cảm khái, đây chắc chắn lại là một đứa nhỏ dễ bảo rồi.
Còn tự biết dỗ chính mình!
Đối với Thẩm Tiểu Vũ mà nói chăn một con dê cũng là chăn, chăn một đám cũng là chăn, vậy mà cô phải chăn tới một đám, bây giờ chỉ đơn giản là tăng lên chút ít mà thôi, không có vấn đề gì hết!
Về phần tại sao lại không đề cập tới Từ Bội! Nói thật thì một hai lân vẫn còn chưa rõ ràng lắm, nhưng nhiều lần như vậy Thẩm Tiểu Vũ cũng không thể lừa gạt chính mình được, cô phát hiện em gái họ không biết xuất phát từ suy nghĩ nào mà thực sự không thích chơi với bọn họ. Không những vậy, cô cũng lờ mờ nhận ra được rằng em gái họ không thích mình.
Dù trước mặt cô trước sau đều rất ngoan ngoãn, lúc đối diện với cô cũng không tức giận bao giờ, nhưng cô vẫn có tâm lý của người trưởng thành, thông qua một ít chỉ tiết nhỏ bản thân quan sát được, cùng với những biểu hiện khác thường của em họ, cô vô cùng chắc chắn với kết luận này của mình. Cô cũng không phải người hờ hững lạnh nhạt với những người nhiệt tình.
Nếu em gái họ thực sự không thích cùng đi chơi với bọn họ, vậy cô cũng sẽ không miễn cưỡng mà ép buộc cô ta, làm đúng bổn phận của mình với chị họ là được rồi, về phân em họ có thực sự ưa cô hay không, cô cũng không để ý nhiều đến vậy.
Vậy nên hai ba ngày kế tiếp, cô vẫn vui vẻ mà dẫn theo "đội quân nhỏ” của mình cùng đi chơi.
Nếu trời quá nóng thì ở nhà chơi, không quá nóng thì sẽ dẫn 'đội quân nhỏ' đi ra ngoài chơi, dẫn theo mấy người em trai chơi mấy năm rồi, cô phát hiện ra không ít nơi để vui chơi, mỗi ngày đều được chơi ở những nơi khác nhau trong mấy ngày liền, căn bản không cần lo không có gì để chơi. Mãi đến chiều khi cô vừa dẫn mấy người em trai ra khỏi cửa, anh trai Đại Bảo vốn đang học cấp hai ở trấn trên đột nhiên quay trở về, Thẩm Tiểu Vũ cảm thấy nghi hoặc, cô đưa tay ra hiệu, đội quân nhỏ" phía sau cô lập tức đồng loạt dừng lại.
Thẩm Tiểu Vũ lúc này mới ngửa đầu hỏi Thẩm Đại Bảo: "Anh Đại Bảo, sao anh lại quay lại vậy? Trường anh cho nghỉ rồi sao ạ?” Thẩm Kiến biết suy nghĩ của em gái có hơi trưởng thành một chút, nói chuyện với cô cũng không thể tùy tiện qua loa được, lân này cũng vậy, nhưng cậu vẫn cố gắng nói một cách đơn giản nhất có thể: "Cũng giống như được nghỉ thôi, trường học xảy ra chút chuyện, vậy nên bọn anh tạm thời sẽ không đến trường học."
Về phần sẽ nghỉ trong bao lâu thì không phải chuyện cậu có thể xác định được.
Mà tuy rằng cậu không nói rõ ràng, nhưng Thẩm Tiểu Vũ hiểu rất rõ thời kỳ lịch sử này, Thẩm Đại Bảo chỉ mới nói, chính cô đã hiểu ngay được mọi chuyện.
Đại cách mạng đã bắt đầu được hơn hai tháng rồi.
Trường học là một trong những nơi dễ bị ảnh hưởng nhất.
Trường cấp hai có thể kiên trì đến bây giờ mới "nghỉ" đã là tốt lắm rồi. Nói là nghỉ, chính xác hơn thì là tạm nghỉ học, dựa vào hiểu biết của Thẩm Tiểu Vũ mà nói, trường học ngay sau đại cách mạng thực sự rất hỗn loạn, học sinh không giống học sinh, giáo viên không giống giáo viên, căn bản là tất cả vô cùng loạn lạc.
Trong một khoảng thời gian rất dài trở lại đây, trường học tuy rằng có thể tiếp tục học được, nhưng học sinh căn bản sẽ không học tập một cách nghiêm túc, giáo viên có thể giảng dạy được đều bị phê bình, trình độ của mấy giáo viên mới không cần đề cập.
Cần phải một thời gian dài mới từ từ đi vào thời kỳ ổn định.
Tình cảnh này ngẫm lại không khỏi khiến cho Thẩm Tiểu Vũ cảm thấy đau lòng.
Thời kỳ này đã làm xói mòn đi rất nhiêu nhân tài, đồng thời cũng khiến nhiều người vô tội chịu oan uổng.
Nhưng một đứa trẻ như cô đối với hướng phát triển của kiểu chuyện này căn bản không làm được gì hết.
bea4f3