Chương 221: Chương 221
Chương 221: Chương 221Chương 221: Chương 221
Chương 221: Chương 221 Từ lúc tỉnh dậy roi mất vợ đến bây giờ cũng đã được một năm nồi, cậu cũng nhẫn nhịn lâu lắm rồi, cơ hội được gặp lại vợ một lần nữa đang ở ngay trước mắt, làm sao cậu có thể để yên được, gây dựng sự nghiệp cái quái gì chứ, trời có sập cũng không ngăn cản cậu được đâu!
Về phân mẹ mình, cậu cũng không phải là cố ý muốn để mẹ mình chịu khổ.
Chỉ là muốn nói về tiếc nuối của đời trước, đó là vì rất nhiều nguyên nhân khác nhau mà cha mẹ cậu đang yêu thương nhau rất nhiều đột nhiên lại phải xa cách nhau. Rõ ràng tình cảm vẫn còn dành cho đối phương, nhưng bởi vì không còn cách nào tiếp tục ở lại với nhau như lúc trước nữa, trước khi cậu sống lại, vào ngày mà cậu và vợ kết hôn, quan hệ của cha mẹ mới dịu đi một chút.
Nếu như được sống lại như bây giờ thì cậu đương nhiên phải bù đắp lại cho tiếc nuối ngày ấy rồi. Cũng là để cho cha mẹ cậu không phải tiếc nuối gì nữa.
Mà sau khi mất đi vợ một năm thì lúc này cuối cùng cậu cũng có thể tiếp nhận được rồi.
Đổi lại ở góc độ khác, đời trước lúc gặp vợ thì cả hai người đều đã lớn rồi, đời này cậu lại có cơ hội được gặp vợ từ nhỏ, hơn nữa có thể bồi dưỡng tình cảm với vợ nhiêu hơn, cảm giác chờ mong này khiến cho Đường Kế An lập tức muốn bay đến thôn nhà họ Thẩm luôn rồi. "Vợ à, hãy chờ anh, anh lập tức đến đây!"
Hai cha con lão đại ngồi ở phòng lớn không nói gì, hai vợ chồng ngồi ở phòng thứ hai chỉ nói nhỏ, Đường Kế An cứ như đang lơ lửng trên mây vậy, ông lão Đường Chấn Trung vốn đang im lặng cuối cùng cũng lên tiếng rồi.
"Được rồi lão nhị, nếu vợ con đã quyết định rồi, vậy con không cần phải dông dài làm gì, một người đàn ông còn không dứt khoát bằng vợ mình, vậy còn ra thể thống gì nữa?”
Vẻ mặt Đường Thái vô tội nghĩ, hắn ta có nói cái gì liên quan tới ông lão Đường đâu chứ? Những người khác liền bật cười vì lời này của ông lão, bâu không khí trâm mặc lập tức biến mất, đến cả người mấy hôm trước bị vợ bỏ cũng phải lộ ra ý cười.
Thần sắc nghiêm túc của ông lão Đường vẫn không thay đổi, không hê bị tiếng cười của bọn họ làm ảnh hưởng, ánh mắt lần lượt đảo qua mỗi người một lần, sau đó âm thanh dù không lớn nhưng vẫn mạnh mẽ vô cùng mà lên tiếng: "Có thể ở lại chỗ này thì đều là người trong nhà, ông cũng không muốn nói những lời thừa thãi vô nghĩa, tuy rằng nhà chúng ta tạm thời đang gặp những chuyện ngoài ý muốn, nhưng ông tin rằng chắc chắn sẽ không như vậy mãi mãi đâu, vậy nên dù có bỏ đi rồi thì cũng phải giữ suy nghĩ một ngày nào đó có thể quay trở về lại được nơi này, nghe hiểu rồi chứ?"
Vài người ngồi cùng nhau đều đồng loạt liếc nhìn nhau.
Sau đó đồng thanh lên tiếng mà trả lời: "Biết rồi thưa cha/ông nội!"...
Thẩm Gia Ngọc ở nhà mẹ đẻ một đêm, chiêu hôm sau thì quay về luôn.
Không thể không quay về được, trong nhà vẫn còn con nhỏ đang đợi để trông noml
Về phần con gái lớn và con trai lớn, con gái năm ngoái cũng ở nhà mẹ đẻ cô ấy một thời gian rồi, Thẩm Gia Ngọc một chút cũng không có lo lắng gì hết, mà con trai cũng rất lợi hại, nhà mẹ đẻ lại có nhiêu trẻ con đều cùng chơi như vậy, cô ấy cảm thấy rất yên tâm.
Vậy nên cô ấy thực sự rất thoải mái mà quay về.
Hai đứa con cũng không khiến cô ấy thất vọng, dù là ai đi nữa, lúc cô ấy rời đi cũng không níu kéo, không những không níu kéo, con trai còn làm ra bộ dạng hận không thể khiến cô ấy quay vê nhanh hơn.
Điêu này khiến cho Thẩm Gia Ngọc không khỏi nghiến răng, trực tiếp kéo cậu bé tới vỗ mấy phát vào mông mới thoải mái mà rời đi. Để lại bạn nhỏ Từ Trí với vẻ mặt đầy hoang mang.
Nhưng đứa nhỏ này đúng như mẹ cậu bé nói, bề ngoài trông rất khỏe khoắn, không những khỏe mạnh mà còn gan dạ.
bea4f3