Chương 220: Chương 220
Chương 220: Chương 220Chương 220: Chương 220
Chuong 220: Chuong 220 Đợi bớt kích động hơn rồi, ông lão liền đọc qua thư một lần, không khỏi có chút lo lắng, có thể khiến người tài giỏi như đội trưởng viết thư gửi đến như vậy, đủ để chứng minh tình hình ở thủ đô đang ác liệt biết bao nhiêu, nơi này so với thủ đô thực sự cách biệt một trời một vực.
Thủ đô mới chính là nơi không đánh mà thắng!
Dù gì cũng là người đã trải qua nhiêu sóng to gió lớn, tuy rằng rất lo lắng, nhưng ông lão cũng đã rất nhanh điều chỉnh lại được cảm xúc, dù ông ấy có lo lắng nhiêu đi nữa cũng không quản xa được đến vậy, vẫn là nên làm tốt chuyện thủ truong giao cho thi honl
Nghĩ đến đây, ông lão lập tức cam thấy thoải mái hơn.
Mà Thẩm Tiểu Vũ sau khi đưa em họ rửa mặt xong, rửa xong cả hai người đều cảm thấy thoải mái hơn một chút, sau khi đi ra khỏi phòng bếp thì lập tức đi đến chỗ Thẩm Uyển và Thẩm Gia Ngọc đang nói chuyện phiếm.
Lúc gần tới nơi, Thẩm Tiểu Vũ liền nghe được cô út nói rằng đêm nay cô ấy sẽ ở lại đây một đêm nồi ngày mai mới về, hai đứa con muốn ở nhà bà ngoại chơi, để bọn họ ở lại chơi mấy ngày, sau đó nhờ chị dâu như Thẩm Uyển chăm sóc cho họ mấy ngày.
Thẩm Tiểu Vũ nghĩ thầm: Hãy nhìn xem kìa, cô biết ngay là em họ muốn ở lại mà, không chừng cũng gân giống như năm ngoái, năm nay thì có nhiêu hơn một người, đó là em trai họ mà thôi, chuyện nhỏi Nơi đây chính là thủ đô nhà họ Đường.
Đại lão của nhà họ Đường ở thủ đô gần đây có chút thân hồn nát thân tính, mấy nhân viên bảo vệ trong sân lớn nhà họ Đường đã bỏ chạy hết rôi, mấy người giúp việc trong nhà cũng nghỉ việc rồi, bây giờ chỉ còn lại duy nhất người nhà họ Đường.
Con cái nhà họ Đường có hơi đơn lẻ.
Nhà ông lão Đường chỉ có ba đứa con, hai con trai một con gái.
Con gái được đem gả đi rồi, hai đứa con trai và một đứa con gái cũng chỉ mang một nửa dòng máu nhà họ Đường mà thôi.
Con lớn nhất sinh được một trai một gái, con trai thứ hai đã nhập ngũ rồi, chỉ còn một đứa con trai duy nhất, bởi vì người con dâu thứ hai lúc sinh bị mắc bệnh, về sau có muốn sinh cũng không còn cách nào khác nữa hết.
Thời này chỉ có duy nhất một đứa con đúng là tình cảnh hiếm có vô cùng.
Mà Đường Kế An chính là đứa con một trong nhà lão nhị.
Nhà họ Đường bây giờ đang gặp phải mối nguy rất lớn, vợ lão đường thấy tình thế không ổn đã phân rõ mối quan hệ với lão đại rồi, chính xác hơn là muốn ly hôn với lão đại Đường, còn mang theo con gái bỏ đi, một chút cũng không vấn vương tình xưa nghĩa cũ.
Vậy nên trong phòng con trai lớn bây giờ chỉ còn lại duy nhất lão đại Đường và con trai anh ấy.
Phòng con trai thứ hai vẫn tốt hơn một chút.
Lão nhị Đường không muốn vợ con phải chịu khổ theo mình, vậy nên chủ động muốn cắt đứt quan hệ với vợ, để vợ và con trai ở lại thủ đô, tuy rằng nhà họ Đường sa ngã rồi, nhưng nhà cha vợ vẫn còn đó, vợ dắt theo con trai về đó chắc chắn vẫn còn tốt hơn so với việc ở lại đây với hắn ta.
Nhưng vợ hắn ta sống chết cũng không chịu đồng ý. Tình nguyện di theo hắn chịu khổ chứ không dắt theo con ở lại.
Lão nhị Đường đang nhỏ giọng khuyên vợ, thi thoảng còn bớt chút thời gian trừng mắt với con trai. Trong mắt lão nhị Đường, tiểu tử thối kia không biết trúng phải gió gì rôi, không những không muốn ở lại thủ đô, muốn tới nông thôn nơi ông nội bị đày đến, còn cực lực khuyến khích vợ hắn ta cùng đi với hắn.
Nếu con trai nguyện ý ở lại thủ đô, dù cho vợ hắn có không muốn rời xa hắn đến mức nào đi chăng nữa cũng sẽ vì con mà ở lại, bây giờ tất cả mọi thứ đều lộn xôn hết lên rồi. Đường Kế An bị trừng mắt thì đương nhiên sẽ không phản ứng lại với cha cậu rồi. Tâm chí cậu sớm đã để tâm đến người vợ cậu ở thôn nhà họ Thẩm kia rồi.
bea4f3