Chương 233: Chương 233
Chương 233: Chương 233Chương 233: Chương 233
Chuong 233: Chuong 233 Ngày ngày cứ trôi qua, thời gian cứ vậy mà lặng lẽ trôi qua.
Cảm giác như mới qua được vài ngày, Thẩm Gia Ngọc lúc trước để lại hai đứa con ở nhà mẹ đẻ bây giờ lại xuất hiện rồi.
Lần này cô ấy tới đây là để dắt hai đứa con về, dù sao con mình mà cứ để ở nhà mẹ đẻ như vậy, vừa cho ăn vừa cho ở, còn phải quan tâm đến sự an toàn của bọn họ, dù lớn gan như Thẩm Gia Ngọc cũng không thể cứ vậy mà để con ở nhà mẹ đẻ mãi được.
Như vậy thì thật không ra làm sao. Vậy nên cô ấy dù là lân trước đưa con đến hay lần này tới để đưa con về, trong tay đều cầm theo ít đồ, tuy không quá nhiều nhưng vẫn là tâm ý của cô ấy, ít nhất không thể cứ để con ở nhà mẹ đẻ ăn không ở không như vậy được. Làm như thế có thể khiến cho hai người chị dâu thoải mái hơn một chút.
Về phần người chị dâu như Thẩm Uyển, đối với quan hệ giữa bọn họ thì thực sự sẽ không so đo nhiều như vậy.
Theo lý mà nói, đây vốn không phải chuyện gì lớn, Thẩm Tiểu Vũ thấy em họ sắp phải đi rồi còn cảm thấy thoải mái nhẹ nhõm vô cùng, dù sao mỗi ngày sẽ không phải chịu đựng ánh mắt đầy oán hận nhìn chằm chằm vào mình nữa. Ai mà biết Từ Bội lại gây chuyện vào lúc này.
"Con không vê đâu!" Từ Bội lần nữa cứng đâu mở miệng: "Con muốn ở lại nhà bà ngoại."
Cô ta cứng đầu như vậy, bạn nhỏ Từ Trí cũng bắt đầu làm loạn theo, cậu bé trực tiếp ôm lấy đùi mẹ mình khóc lóc om sòm: “Con cũng không muốn về, con muốn ở nhà bà ngoại chơi, ở nhà bà ngoại chơi Col
Đứa nhỏ này thực sự muốn ở lại đây chơi đến phát điên lên rồi.
Mỗi ngày đều có nhiều đồng bọn để chơi cùng như vậy, ăn ngon chơi vui, quả thực là vui đến mức quên trời quên đất luôn rồi.
Nhưng người làm mẹ như Thẩm Gia Ngọc tính tình cũng rất lợi hại, Từ Trí ban đầu vẫn không dám khóc lóc om sòm, bây giờ có chị gái đầu têu, cậu bé cuối cùng cũng nhịn không được mà bắt đầu làm âm ï lên.
Thẩm Gia Ngọc: Muốn mẹ nổi điên lên đây mài!
"Con nói lại lân nữa xeml" Hai tay Thẩm Gia Ngọc trực tiếp giữ lấy con trai, Từ Trí vùng vẫy mãi cũng không được, mẹ cậu bé còn không phải để ý đến cậu bé nhiều, ánh mắt nhìn chằm chăm về phía con gái, khuôn mặt nghiêm túc của cô ấy nhìn thấy thực sự có chút đáng SỢ.
Trong lòng Từ Bội cũng thấy hơi sợ sệt.
Tuy đời trước cô ta sống với mẹ mình lâu hơn đời này, nhưng mẹ thì vẫn là mẹ, dù có sống lại bao nhiêu lân, người làm mẹ vẫn có một ý nghĩa rất đặc biệt, yêu thương chính là ý nghĩa chuẩn nhất.
Nhưng vì mục đích của chính mình, Từ Bội vẫn phải cắn răng mà kiên trì nói: "Con muốn ở lại nhà bà ngoại.'
Thẩm Gia Ngọc vậy mà lại nở nụ cười: "Con muốn ở lại đến khi nào?”
Từ Bội thấy vậy hơi ngạc nhiên, nhưng đã nói đến đây rồi cũng không thể lùi bước được nữa, nghĩ đến bản thân vẫn chưa lấy được thông tin mấu chốt từ lá thư của ông ngoại, ai mà biết nhân vật lớn kia khi nào thì được đưa tới, vì muốn thăm do thời gian một cách chuẩn xác, cô ta ương ngạnh mà trả lời: "Ở lại đến năm sau luôn al Cô ta cũng không tin, nếu lá thư này thực sự giống như những gì cô ta đoán, đến tận năm sau, nếu người kia thực sự còn chưa tới, vậy thì cô ta sẽ...
Cô ta sẽ sang năm lại tới.
Suy nghĩ lâu như vậy, chuyện này dường như đã thành chấp niệm của cô ta luôn rồi.
Kêu cô ta buông bỏ vào lúc này là hoàn toàn không có khả năng! Đáng tiếc dù ý tưởng có tốt đến đâu thì sự thực lại không được như vậy.
Thẩm Gia Ngọc sau khi nghe được câu này vẻ tươi cười trên mặt bỗng dần biến mất, bộ dạng không chút thay đổi nào mà nói: "Cho con hai lựa chọn, một là bây giờ lập tức đi theo mẹ quay trở về, hai là vê sau muốn cũng không được quay trở về nữal"
bea4f3