Chương 250: Chương 250
Chương 250: Chương 250Chương 250: Chương 250
Chuong 250: Chuong 250 Muôn vàn nguyên nhân ở cùng một chỗ, Thẩm Tiểu Vũ không nhận ra được răng không đúng ở điểm nào, không hề biết em trai bị lừa, cũng không biết bản thân vô tình hãm hại chính mình, cũng không phải chuyện gì khó giải thích.
Đương nhiên vừa rồi cặp sinh đôi biểu hiện tốt như vậy, bạn nhỏ Thẩm Tả còn linh hoạt vừa nghĩ đã khiến chị gái Thẩm Tiểu Vũ không có cớ gì để nói nữa, hành động này nhất định phải được khen ngợi thật nhiều.
Còn nhỏ tuổi mà đã bình tĩnh ứng phó đến vậy rồi, thật sự rất là lợi hại! Không thể không nói đây chính là thiên phú.
Bạn nhỏ Thẩm Hữu tự giác hiểu được mình không thông minh bằng anh trai, lúc bọn họ đi chơi, hâu hất tình huống đều là anh trai lập ra sách lược, cậu bé chỉ việc chấp hành mà thôi, vậy nên khi Tiểu Tả nói không hề lừa chị gái, cậu bé cẩn thận ngẫm nghĩ lại thì đúng là thế thật, rất nhanh liền vứt chút rối rắm ấy qua sau đầu rồi. Hai anh em cọ sát đầu nhỏ vào nhau mà nói nhỏ thầm thì gì đó. Vô tình xuôi đến tai Thẩm Tiểu Vũ khiến cô đưa tay ra vỗ võ, thanh âm mơ hồ nói: "Hai em đừng nói chuyện nữa, mau đi ngủ di
Hai anh em đồng loạt giật mình, đồng thời lấy tay che miệng lại, đến khi phát hiện chị gái chưa tỉnh ngủ, lúc này mới đồng loạt thở phào nhẹ nhõm, sau đó không tự chủ được mà cười với nhau.
Cảm giác khi mà có bí mật không được nói ra thực sự rất tốt...
Ngày hôm sau lúc thấy mấy đứa em trai thân thiết với Đường Kế An, Thẩm Tiểu Vũ cũng không còn nghĩ Đông nghĩ Tây nữa.
Nhưng không thể không nói rằng trong lòng cô vẫn có chút gì đó chua xót.
Đối với mấy người em trai, theo thân phận thì cô chính là chị gái bọn họ, nhưng theo bản tính mà nói, cô cảm thấy bản thân không khác gì là mẹ của bọn chúng là bao. Nhìn mấy người em trai từ lúc còn nhỏ như một cục bột lớn lên cho đến bây giờ có thể chạy nhạy được rồi, bộ dạng vừa thông minh vừa đáng yêu, tình cảm của cô đối với bọn chúng vẫn sâu sắc hơn so với người ngoài một chút.
Bây giờ mấy người em trai không he đi theo cô nữa rôi mà lại chuyển sang đi cùng với người anh trai nhỏ mới chuyển đến được một ngày kia, dù lý trí nói với cô rằng không có vấn đề gì hết, trong lòng lại cảm thấy như mấy đứa nhóc mà mình nuôi đột nhiên bị người ta đoạt đi mất rồi.
Thẩm Tiểu Vũ: Ôi, đột nhiên có cảm giác như đang làm mẹ là sao chứ?
"Tiểu Vũ, chúng ta phải ra ngoài rồi, em mau đi theo đi!" Thẩm Tiểu Vũ đang buồn bã đột nhiên bị điểm danh, cô theo tiếng gọi mà nhìn qua, Đường Kế An cách đó không xa đang vẫy tay với cô, mấy người em trai đều đi bên cạnh cậu cũng đồng loạt nhìn về phía cô. Bây giờ là khoảng hơn chín giờ. Tất cả người lớn trong nhà đều đã bắt đầu ra ngoài ruộng để làm việc rồi, chỉ có bạn nhỏ Thẩm Đại Bảo, cậu học ở trấn trên nhưng bây giờ đang tạm nghỉ học, đương nhiên là cũng bắt đầu đi theo người lớn ra ruộng làm việc.
Thanh thiếu niên mười bốn tuổi ở trong thôn đã là một nguồn lao động rất lớn rồi, không đến trường đương nhiên sẽ phải đi làm việc.
Vì vậy mẹ ruột Thẩm Đại Bảo còn cố tình hỏi cậu ra ruộng để làm việc thoải mái hơn hay học ở trường học thoải mái hơn.
Ý đồ của việc hỏi câu này chính là để cho con trai biết nơi học tập là một nơi rất tốt, đợi ở nhà một thời gian rồi thì lại phải tiếp tục đến trường để học tập, ai ngờ Thẩm Đại Bảo không phải đi con đường mình hay đi để đến trường nữa, vậy mà trong lòng lại cảm thấy thoải mái hơn một chút, bởi vì làm việc chỉ cân dốc sức, không cần động não, đơn giản hơn rất nhiều! Nhưng lại khiến cho mẹ cậu tức chết đi mất rồi!
Vậy nên hiện tại ở trong nhà vẫn chỉ còn mấy đứa nhỏ chưa cần xuống ruộng làm việc kia.
bea4f3