Chương 251: Chương 251
Chương 251: Chương 251Chương 251: Chương 251
Chương 251: Chương 251 Mà ngày hôm qua trước khi Đường Kế An đến, mấy đứa nhỏ muốn cùng với mấy đứa bạn di ra bãi sông bắt bò cạp, hiện tại trong tay bọn họ đang cầm chiếc hộp sắt đựng bò cạp bên trong, khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy sự nóng lòng. Thẩm Tiểu Vũ trong bộ dạng thất thân vì bận suy nghĩ, bỗng nhiên bị gọi lại, cô nghe thấy vậy liên hoàn hôn trở lại, hít thật sâu một hơi, sau đó chầm chầm chạy tới.
Kết quả vừa chạy đến trước mặt Đường Kế An, một bàn tay lập tức được đưa đến trước mặt cô.
Thẩm Tiểu Vũ: "22?"
Đường Kế An cười với cô trông vô cùng đẹp trai: "De anh dắt tay em nhé."
Nghĩ đến bản thân hôm qua vừa nghi ngờ anh trai nhỏ này đến hai lần, Thẩm Tiểu Vũ không khỏi cảm thấy hổ thẹn, vậy nên thấy anh trai nhỏ muốn nắm tay mình, Thẩm Tiểu Vũ hơi do dự một chút nhưng rồi cũng đưa tay ra đi theo.
Đường Kế An không chút chần chừ mà nắm lấy tay Thẩm Tiểu Vũ, thậm chí còn hơi vội vàng.
Chỉ là người khác không thể nhận thấy được mà thôi.
Đã có được thành tựu đầu tiên chính là được nắm tay rồi!
Hôm qua là xoa đầu, hôm nay là nắm tay, biến tấu này có thể nói là hoàn mỹ vô cùng. Tay cau dang cam lay doi tay nho nhắn và mềm mại của Thẩm Tiểu Vũ, rõ ràng là có chút hăng hái hơn so với vừa rồi, tay kia của Đường Kế An đưa ra vẫy vẫy mấy đứa nhỏ: "Chúng ta mau đi thôi!"
"Đi thôi al Mấy đứa nhóc cũng đặc biệt phối hợp theo, bộ dạng vô cùng thích thú.
Thẩm Tiểu Vũ nhìn thấy mấy đứa nhỏ như vậy, cảm giác ghen tuông với không muốn lúc nay liên nhanh chóng biến mất, cô không thể không thừa nhận, mấy đứa nhóc được anh trai dẫn đi chơi vẫn có chút khác biệt so với được chị gái dẫn đi.
Bởi vì tuổi tác của Đại Bảo Nhị Bảo có phân lớn hơn mấy người em trai của cô rất nhiều, đã vậy lại còn đi học hết rồi, vậy nên các em trai đều do người làm chị như cô dắt đi chơi, tất nhiên là cô cũng chăm sóc được cho em trai rất tốt. Nhưng bây giờ cô lại cảm thấy để cho một bé trai dắt mấy em trai của cô đi chơi, bên ngoài mặt đều thể hiện ra sự biến hóa không hề nhỏ, điều này cũng khiến cô trở nên vui mừng hơn.
Nghĩ đến đây, Thẩm Tiểu Vũ hơi nghiêng đầu nhìn bé trai kia, cảm thấy trong nhà mình có thêm một thành viên nữa cũng không phải là chuyện tồi.
Ra đến cửa, Thẩm Tiểu Vũ vẫn theo thói quen cũ, cô định ở sau cùng để đóng cửa.
Kết quả đã bị người ta giành trước mất rồi. Thấy anh trai nhỏ kia đóng xong cửa, Thẩm Tiểu Vũ lại có cảm giác chính bản thân đang được chăm Sóc Vậy.
Đi ra đến cửa lớn, mấy đứa nhóc liền xếp thành hàng thẳng tắp chuẩn bị xuất phát ra bãi sông. Nhà bọn họ ở vị trí giữa thôn, mà muốn tới bãi sông thì phải đi qua phía cuối thôn, lại phải đi thêm quãng đường không hề ngắn nữa mới tới được, mà quãng đường này bọn họ từng đi qua rất nhiều lân rồi, thông thạo đến mức nhắm mắt cũng có thể nhìn ra được đường.
Nhưng hôm nay lúc đi đến thôn lại xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn. Bọn họ nhìn thấy một bé trai khoảng sáu tuổi đang bị mấy đứa nhỏ ngang tuổi vây quanh đùa giỡn, vừa nhặt đá ném vào cậu bé, vừa mang ngữ khí không thoải mái mắng cậu bé mấy câu là thằng nhãi con.
Mà đứa nhóc đang bị chửi kia cũng không phải kiểu chấp nhận để cho người ta chửi mắng mình, khuôn mặt cậu bé hung ác, ánh mắt cũng rất hung dữ như đang muốn đánh trả vậy.
Chỉ là không thể lấy trứng chọi đá được.
Cậu bé chỉ có một người không thể đánh lại được mấy đứa nhỏ xung quanh.
Trên khuôn mặt lộ rõ ra những vết máu, vừa nhìn là biết dấu vết do việc bị bắt nạt lưu lại rồi. Thẩm Tiểu Vũ đang tươi cười hớn hở, khi thấy cảnh này đột nhiên khuôn mặt tối sam lại, trong lòng cũng cảm thấy rất rối bời, nhưng nếu cô đã thấy rồi thì chắc chắn là sẽ muốn ngăn lại.
"Mấy người...'
bea4f3