Chương 252: Chương 252
Chương 252: Chương 252Chương 252: Chương 252
Chuong 252: Chuong 252 "Mau cut đi cho tôi mấy người đang ngáng đường đó!" Đường Kế An nắm tay cô lại, sau đó tiến vê phía trước, ngữ khí mang theo vài phần lạnh lùng cùng ương ngạnh, quả thực cách biệt một trời một vực với bộ dạng vừa rồi khi đối xử với CÔ.
Đến cả Thẩm Tiểu Vũ và mấy đứa em trai cũng giật nảy mình.
Cùng lúc đó, mấy đứa nhỏ vừa rồi còn cãi nhau âm ï lập tức không tự chủ được mà im bặt lại, có thể làm ra những chuyện này đều là những đứa nhỏ quậy phá và xấu xa từ tận xương tủy, đột nhiên bị người ta mắng như vậy, bọn chúng liền xoay người lại định dạy cho người vừa mới mắng mình một bài học. Kết quả lúc đối diện với ánh mắt của Đường Kế An, nhìn thấy dáng vẻ xa lạ cùng với diện mạo đầy khí thế của cậu, nguyên đám nhóc lập tức trở nên lúng túng.
Bắt nạt kẻ yếu không chỉ là tính cách của một số người trưởng thành, trẻ con cũng giống như vậy. Bọn chúng không dám xông lên đấu với Đường Kế An, cũng không cam lòng chỉ vì một câu nói mà sợ hãi rời đi, vậy nên chỉ dám lẩm bẩm chửi lung tung mấy câu sau đó mới tản đi.
Ngược lại đứa nhỏ vừa bị chửi kia chỉ đứng ở một chỗ không nhúc nhích gì.
Thẩm Tiểu Vũ biết Thẩm Tinh là tên của đứa nhỏ, hoặc là có thể nói trong thôn không ai là không biết đứa nhỏ này, nhà cậu bé ngày trước là một phú hộ có tiếng, sau khi kiến quốc dựa vào thành phần để phân chia giai cấp, nhà cậu bé bị xếp vào giai cấp địa chủ, tình cảnh gia đình trong nháy mắt liền trở nên tồi tệ.
Trước kia ai cũng rất hâm mộ những gia đình giàu có, nhưng sau đó ai cũng phỉ nhổ chửi mắng những gia đình như vậy.
Trước khi ông lão trở thành đại đội trưởng, tình cảnh của cha mẹ ông bà chú bác của Thẩm Tỉnh khi đó còn khó khăn hơn cậu bé bây giờ, sau khi ông lão tiếp nhận chức vị đại đội trưởng đã cố gắng dẫn dắt vấn đề này đi đúng hướng rồi, kêu thôn dân không được vô cớ phát tiết với người khác như vậy.
Người lớn vẫn cần phải có mặt mũi.
ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ
Tuy rằng không có nhiêu người nguyện ý tiếp xúc với cả nhà Thẩm Tinh, nhưng cũng không có quá nhiêu người đứng ra chỉ trích đánh chửi bọn họ, cùng lắm là nói xấu sau lưng với nhau thôi.
Tình cảnh của Thẩm Tinh sau khi được sinh ra có thể nói là tốt hơn rất nhiều.
Nhưng mấy năm nay sau khi thế cục xảy ra biến hóa rõ ràng, dù người làm đại đội trưởng như ông lão có cố gắng đến mức nào đi chăng nữa, nhưng ít nhiều vẫn có ảnh hưởng xảy ra, trong đó thay đổi của mấy đứa trẻ con lại là rõ ràng nhất.
Trước kia không phải là không có chuyện đám người vây quanh một người để bắt nạt một cách trắng trợn như vậy, nhưng tuyệt đối không hê nghiêm trọng như chuyện hôm nay.
Đứa nhỏ như Thẩm Tinh dường như mỗi ngày hoặc nhiêu hoặc ít đều phải chịu đựng những hành vi bạo lực này, đối với những đứa trẻ độ tuổi này mà nói... Quả thực là không he dễ dàng chút nào.
Vậy nên vừa rồi Thẩm Tiểu Vũ khi chứng kiến chuyện kia mới thay đổi sắc mặt ngay lập tức như thế, không cân nghĩ nhiêu ma chỉ muốn đuổi mấy đứa nhỏ quá đáng kia đi để giúp đỡ cho Thẩm Tinh, chỉ là không ngờ bản thân lại bị giành trước như vậy, có thể nhìn ra được biểu hiện ngoài mặt hoàn toàn khác với lúc trước của Đường Kế An.
Bây giờ Thẩm Tiểu Vũ vừa có chút thương xót cho đứa nhỏ Thẩm Tinh này, vừa nhịn không được mà liếc mắt nhìn Đường Kế An, cô có chút không rõ mặt nào mới là mặt thật của cậu.
Kiên nhẫn dịu dàng? Hay là lạnh lùng ương ngạnh?
Lúc cô đang liếc nhìn, Đường Kế An đột nhiên quay đầu, trên mặt vẫn là nụ cười dịu dàng quen thuộc ban đầu, giống như thể biểu hiện vừa rồi là giả dối vậy.
Đuôi lông mày cậu hơi nhấếch lên, nhẹ nhàng nói: "Doa đến cả em rồi sao? Trước kia anh cũng từng gặp rất nhiều đứa nhỏ quá quắt như vậy rồi."
bea4f3