Chương 253: Chương 253
Chương 253: Chương 253Chương 253: Chương 253
Chuong 253: Chuong 253 "Dưới những tình huống như thế này, hoặc là động tay động chân với bọn chúng, hoặc là cắt ngang bọn chúng, so với việc động tay động chân mà nói, thái độ càng ngang ngạnh một chút sẽ bớt được nhiều chuyện không mong muốn hơn."
Thẩm Tiểu Vũ rất đồng ý với suy nghĩ này.
Nhưng một đứa nhỏ mười tuổi lại đi nói người khác là mấy đứa nhỏ quá quat ư? Điêu này thực sự có thể chấp nhận được sao?
Vừa rồi cô còn cảm thấy có chút chấn động, bây giờ lại nghe Đường Kế An nói như vậy, Thẩm Tiểu Vũ không khỏi gật gật đầu: "Anh nói rất đúng ạt"
Mấy đứa nhóc cũng vừa bị dọa cho sợ kia nhìn thấy bộ dạng quen thuộc như lúc trước của Đường Kế An cũng dần bình ổn trở lại, trẻ con có tính rất nhanh quên, sau khi phục hồi lại tinh thân rồi thì cảm giác của bọn họ không còn là sợ hãi nữa, mà là sùng bái.
Bọn họ cảm thấy bộ dạng lúc vừa rồi của anh trai nhỏ kia thực sự rất ngầu!
Ngay câu đầu tiên đã dọa cho mấy đứa trẻ kia chạy mất dép, đây quả thực là bộ dạng mà bọn họ luôn ao ước có được!
Thấy bản thân “đột nhiên thay đổi sắc mặt" không chỉ dọa đến vợ mình, thậm chí còn khiến cho mấy người em vợ sùng bái mình, tâm tinh cua Duong Ke An khong khoi cảm thấy sung sướng, cậu nắm chặt tay Thẩm Tiểu Vũ, vội vàng đi về phía trước: "Đi thôi, không phải giải quyết xong rồi sao, nếu không tiếp tục đi thì chúng ta sẽ bị muộn đó!"
Về phần đứa nhỏ Thẩm Tỉnh kia, cậu cũng không quá để ý làm gi. Đứa nhỏ ở tuổi này tâm lý rất mẫn cảm, nói một cách lạnh lùng thì Đường Kế An căn bản không có tính cách quan tâm hộ chuyện của người khác, nếu không phải vừa rồi Thẩm Tiểu Vũ có ý định ra mặt, dù chỉ đơn giản bảo một câu dừng lại cậu cũng không có ý định nói! Nhưng nếu cậu nhớ không nhầm thì đứa nhỏ này sau này sẽ trở thành đồng nghiệp của em vợ Tham Ta,cung lam cong viec nghiên cứu khoa học, loại chuyện này cậu căn bản sẽ không quan tâm tới, nhưng quan hệ của đứa nhỏ này với Thẩm Tả cũng không tồi, lúc cậu và vợ kết hôn còn mời cậu bé đến.
Vậy nên nói đau khổ gian nan chỉ là nhất thời, dù không ai giúp đỡ thì sau này cậu bé cũng sẽ rất có tiên đồ.
Đường Kế An dắt theo Thẩm Tiểu Vũ đi vê phía trước, mấy đứa nhóc thoáng chân chờ một chút nhưng cũng bắt đầu đi theo cùng.
Bọn chúng không tiếp xúc nhiều lắm với Thẩm Tinh, vậy nên không thể nói đã là bạn hay chưa.
Thẩm Tiểu Vũ lúc đi qua phía bên Thẩm Tinh, cô liền nói thêm một câu: "Thẩm Tinh, mau đi về nhà đi, sau này đừng đi ra ngoài một mình, đi với người lớn vẫn hơn!" Đợi bọn họ đi xa rồi, khuôn mặt mang theo thân sắc ương ngạnh của Thẩm Tinh mới dan dần hạ xuống, trên mặt mang theo chút ủy khuất cùng khổ sở của đứa trẻ tuổi này, không khỏi có chút hâm mộ với mấy đứa trẻ vừa đi qual
Cậu bé cũng muốn có bạn mài... Dù đã cố gắng đi nhanh nhất có thể rồi, nhưng Thẩm Tiểu Vũ và Đường Kế An cùng với mấy đứa nhỏ lúc đi tới bờ sông vẫn hơi muộn.
Bạn bè của mấy đứa nhóc đã đến đó trước rồi, hơn nữa cũng đã bắt tay vào làm việc rồi. Mấy đứa nhóc mới vài tuổi đầu, lớn nhỏ có đủ, bọn chúng đang đứng trên vách đá cách đó không xa, trong tay đều câm dụng cụ bắt bọ cạp, hễ trên vách đá có lỗ nào là vừa chọc vừa khoét ra, khoét hăng say đến mức không chú ý được bọn họ vừa mới đến.
Trong đó có một đứa nhỏ đen nhẻm, gầy tong teo chú ý đến bọn họ, ánh mắt lập tức sáng ngời, lúc này mới cầm trong tay mấy dụng cụ đơn giản mà chạy tới.
Sau khi chạy tới, cậu bé lập tức đứng trước mặt của Thẩm Tiểu Vũ, cười ngây ngô nói: "Tiểu Vũ, cậu đến rồi à? Cậu xem tớ bắt được một con rồi này, cậu có muốn lấy không? Cho cậu này!"
bea4f3