Chương 263: Chương 263
Chương 263: Chương 263Chương 263: Chương 263
Chuong 263: Chuong 263 Nghe Thẩm Gia Dương nói như vậy, lại nhìn sang khuôn mặt thâm sâu của hắn, bà lão Hà trong lòng khẽ kích động, đứa nhỏ này trong thôn thông minh có tiếng, chuyện gì mà có thể để cho hắn trở nên nghiêm trọng như vậy, lại còn tìm đến tận cửa nữa, nhìn sang thái độ của Thẩm Uyển tồi tệ như thế, trong lòng bà ta lập tức liền có chút bất an.
Cơn tức giận không thể phát tiết lên người khác được, đâm ra bà ta hướng vê phía con dâu mà trút giận, bà ta quay đầu, trực tiếp quay vào bên trong gọi: 'Vợ lão hai, cô ra đây cho tôi!"
Nhớ lại vừa nãy Thẩm Gia Dương muốn tìm một nơi để nói chuyện, bà ta liên trực tiếp dẫn đường: "Mấy người đi theo tôi."
Lúc đi đến cửa chính, Chu Cầm cũng di ra theo từ phòng bếp, bộ dạng và thần sắc của cô ta trước sau như một liên co rúm lại, nhưng Thẩm Uyển nhìn cô ta lại giận đến mức không đánh được.
Một người đàn bà như vậy sao có thể nghĩ ra suy nghĩ ác độc như thế được chứ, ai cho cô ta lá gan lớn đến mức đó vậy?
Bà lão Hà, vợ chồng Thẩm Vĩ, còn có vợ chồng Thẩm Gia Dương, năm người trực tiếp đi vào phòng của bà lão Hà, cửa vừa đóng lại, lúc này như thể cách biệt với thế giới bên ngoài, người bên ngoài muốn nghe được rõ ràng chuyện bên trong cũng không hề dễ. Nhưng chuyện này nghe có vẻ nghiêm trọng đến vậy, người trong nhà có ai lại không tò mò được chứ?
Mấy đứa nhỏ cũng có chút tò mò thò đầu ra nhìn, chưa kể đến mấy người chị em dâu nhà Chu Cầm, hai người đã bắt đầu nói thâm rồi, cuối cùng vẫn bị bà lão Hà hô lên một tiếng, nói có chuyện gì nên làm thì đi làm đi, những người đang vây xung quanh lúc này mới tản ra.
Quan trọng là ở bên trong phòng... Sắc mặt bà lão Hà không được tốt cho lắm: "Có chuyện gì vậy? Mau nói cụ thể ra đi!"
Dù là chuyện gì đi chăng nữa, bị hai người trẻ tuổi bực bội đến mức độ này, bà lão Hà có thể vui được mới là lạ, vậy nên biểu cảm hướng vê con dâu Chu Cầm trông vô cùng khó coi.
Kể cả Thẩm Vĩ thực ra cũng rất bất mãn.
Thẩm Uyển không quan tâm sắc mặt hai mẹ con bọn họ khó coi đến mức nào, cô ấy trực tiếp hướng về phía Chu Cầm để hỏi: "Mấy ngày hôm trước có phải cô đi đến tìm Tiểu Vũ nhà chúng tôi có đúng không?”
Không đợi Chu Cầm trả lời, ngữ khí của cô ấy vừa nhanh vừa vội mà nói: "Bởi vì biết cô không hay nói chuyện với Tiểu Vũ nhà tôi, biết cô đột nhiên lại đi tìm Tiểu Vũ, tôi liền kêu Gia Dương di tìm hiểu xem cô đi tìm Tiểu Vũ làm gì, thật đúng là không ngờ được rằng cô lại muốn bán Tiểu Vũ nhà tôi đi, ai cho cô cái quyên đi bán con gái nhà tôi vậy hả?"
Nói đến đây thì hốc mắt Thẩm Uyển liên có chút đỏ lên.
Lần này cô ấy thực sự tức đến phát nghẹn rồi, tính toán của Chu Cầm khiến cô ấy không thể nào tưởng tượng nổi, cơn tức giận căn bản không thể trì hoãn được, nhịn được đến buổi trưa đã là tốt lắm rồi, ngay sau khi tan làm tất nhiên phải tìm đến tận nhà nói chuyện này rõ ràng với Chu Cầm.
Chu Cầm nghe vậy thì rụt cổ lại, ánh mắt rũ xuống, bộ dạng co rúm nhỏ giọng nói: "Em gái, em nghe ai nói bậy vậy, chị đi tìm Tiểu Vũ chỉ là muốn kêu con bé trông hộ Cẩu Đản nhà chị thôi, con bé cũng không đồng ý rồi, sao em lại nói như vậy?”
Thẩm Uyển gặp phải cảnh tượng này, người đàn bà Chu Cầm này vậy mà vẫn còn giả bộ được, cô ấy thực sự nhịn không được mà muốn động thủ đánh người.
Lúc trước tuy rằng cảm thấy người đàn bà này rất đáng giận, nhưng phụ nữ vẫn có thể hiểu được cho phụ nữ, cô ấy cũng không phải không đồng tình với Chu Câm, nhưng hiện tại cô ấy chỉ cảm thấy trước kia có lẽ mình bị mù rồi, đồng tình thông cảm cái quái gì với người đàn bà này chứ.
bea4f3