Chương 264: Chương 264
Chương 264: Chương 264Chương 264: Chương 264
Chuong 264: Chuong 264 Thẩm Gia Dương nhìn bộ dạng bực tức đến muốn đôi co với người khác của vợ mình, sợ cô ấy giận quá hóa thẹn, vội vàng kéo lấy tay cô ấy, bản thân hắn thì quét mắt liếc qua bà lão Hà và Thẩm Vị, biểu cảm hai người kia vô cùng bất đồng, bà lão Hà đang rất mất mặt và tức giận, Thẩm Vĩ lại hoang mang đến xám mặt lại.
Trong lòng hắn đại khái cũng không muốn nói gì, không cần nói nhiều với Chu Cầm, hắn liền nói thẳng một câu: "Nếu cô không gây rối với chúng tôi, chúng tôi cũng không cần đổ oan cho cô làm gì, nếu cô vẫn cố ý không muốn thừa nhận, vậy tôi sẽ đưa Hồ Đại Quân đến đây để nói cho rõI"
Cái tên Hồ Đại Quân vừa được nói ra, sắc mặt Chu Cầm liền trở nên cứng ngắc.
Bởi vì Hồ Đại Quân chính là tên người muốn mua đứa nhỏ.
Bộp một tiếng bạt tai từ phía đằng sau vang lên, không ngờ rằng bà lão Hà lại đột nhiên động tay động chân tát cho Chu Cam một cái như vậy, đi liền với cái tát là tiếng hét phẫn nộ của bà ta: "Cô đã làm những gì rồi, còn không mau thành thật khai ra?”
Cái tát đến quá đột ngột khiến cho tất cả mọi người đang đứng ở đó có chút hoang mang!
Chu Cầm bị tát đến đỏ bừng cả mặt, môi run run được một lúc thì nhỏ giọng khẽ kêu một tiếng mẹ. Bà lão Hà trừng mắt nhìn thẳng, bộ dạng vừa hiên ngang vừa oai phong lẫm liệt: "Đừng có gọi tôi là mẹ, cô đã làm những gì, mau nói rõ với người ta, nếu như không nói cho rõ ràng thì nhà tôi cũng không nuôi nổi người vợ không ra gì như cô nữal"
Dù đây chỉ là một bà lão ở nông thôn, nhưng những gì trải qua trong nửa đời người cũng đủ để giúp bà ta có những cách giải quyết công việc của riêng mình. Tuy vẫn chưa làm rõ được tình huống hiện tại, nhưng chỉ cần thông qua phản ứng vừa rồi của con dâu, cùng với thái độ vừa tức giận vừa phẫn nộ của vợ chồng Thẩm Gia Dương, bà ta liền đoán ra ngay được chuyện này rất có thể là sự thật.
Nếu không người ta cũng không thể chỉ đích danh người khác như vậy.
Nếu chuyện này là thật, con dâu bà ta đã đắc tội quá lớn với người ta rồi!
Trước tình huống như vậy, bà lão Hà đương nhiên phải hành động trước người khác rồi.
Lời này của bà vừa thốt ra, vậy mà có chút ý tứ như muốn đuổi con dâu về nhà mẹ đẻ, nói rõ ràng hơn chính là muốn để con trai đuổi vợ, chuyện này đối với người coi chồng là trời như Chu Cam là chuyện không thể chấp nhận được. Sắc mặt Chu Cam lúc này trắng bệch, hướng ánh mắt cầu cứu về phía Thẩm Vĩ: "Anh Vĩ..."
Thẩm Vĩ cũng kiên quyết đứng về phía mẹ mình, thấy vợ nhìn mình vậy mà chỉ nói một câu: "Nghe mẹ nói chưa, rốt cuộc là đã có chuyện gì, cô mau nói rõ với người ta đi!" Vợ hắn sinh được liên tiếp bốn đứa con gái, vất vả lắm mới sinh được con trai thì lại có vấn đề về đầu óc, Thẩm Vĩ đối với người vợ này không có chút kiên nhẫn nào hết, thậm chí có lúc còn không thể bình tĩnh để nói chuyện với cô ta. Chu Câm không ngờ chồng cô ta sẽ đối xử với cô ta như vậy, nước mắt lập tức lăn dài trên gò má. Thẩm Uyển nhìn thấy vậy, dù trong lòng vẫn tức giận vô cùng, nhưng van cam thay hai me con nha nay chẳng phải dạng tốt đẹp gì. Chuyện này không thể khóc lóc là xong được, Chu Cầm khiến cô ấy vừa phân nộ vừa sợ hãi đến mức nào chỉ có cô ấy mới biết được. Nhỡ bọn họ không phát hiện kịp lúc mục đích của Chu Cầm, nhỡ con gái thực sự bị đem di bán thì sao?
Đến lúc đó người khóc không phải là chính bọn họ sao?
Chỉ cần nghĩ đến đây là tâm tình của Thẩm Uyển có thể lập tức trở nên lạnh lùng ương ngạnh.
Chu Cầm nhìn quanh một vòng, ấy thế mà lại phát hiện không có ai có thể nói đỡ cho cô ta.
Vợ chồng Thẩm Gia Dương tới là để chất vấn cô ta, me chồng cũng đang mang đây vẻ phẫn nộ mà nhìn cô ta.
bea4f3