Chương 265: Chương 265
Chương 265: Chương 265Chương 265: Chương 265
Chuong 265: Chuong 265
Chồng cô ta thì vẫn mang bộ dạng thờ ơ lạnh nhạt, trong lòng cô ta vừa oan ức vừa sợ hãi, sợ hãi mẹ chồng thực sự sẽ đuổi cô ta về nhà mẹ đẻ. Vậy nên mới ngẩng đầu nhìn vợ chồng Thẩm Gia Dương một cái, sau đó lại cúi mặt xuống, thấp giọng nói: "Tôi muốn chữa bệnh cho Cẩu Đản, Cẩu Đản chắc chắn có thể chữa được bệnh, tôi liền tranh thủ lúc về nhà mẹ đẻ nghe được có người bên thôn nhà mẹ đẻ vợ của Hồ Đại Quân muốn mua một đứa nhỏ, con trai hay con gái đều được, nhưng bộ dạng phải đẹp, đồng thời cũng phải ngoan ngoãn...' Nghe đến đây, Thẩm Uyển hoàn toàn không khống chế được cơn tức giận của mình: "Cô thì không có bệnh sao? Cho dù cô muốn bán một đứa nhỏ cũng là chuyện của cô, nhưng cô dựa vào cái gì mà đi bán con gái của tôi?"
Lúc này Thẩm Uyển thực sự cảm thấy Chu Cầm có bệnh rồi, vậy nên không thể mắng cô ta như bình thường được.
Đến cả Thẩm Gia Dương cũng bị suy tính của người đàn bà này dọa cho sợ ngây người.
Chu Cầm nghe vậy lại nói một câu: "Thẩm Tiểu Vũ là con gái của tôi, tôi để con bé đi chữa bệnh cho em trai, để con bé giúp một phần cũng không thể được sao?"
Lần này Thẩm Uyển thực sự không khống chế được bản thân nữa, trực tiếp đưa tay ra cho Chu Câm một cái tát, tức giận mắng: "Có bệnh thì đi gặp thầy thuốc, Tiểu Vũ là con của tôi và Thẩm Gia Dương, đột nhiên biến thành con gái của cô lúc nào vậy? Vậy mà cô dám bán con gái tôi đi để chữa bệnh cho con trai cô, sao cô không tự bán bản thân mình đi?"
Thẩm Gia Dương hít sâu một hơi, cảm giác như không thể nói chuyện đạo lý với người phụ nữ này được nữa.
Cô ta đã hoàn toàn đắm chìm trong tư tưởng của mình rồi.
Ánh mắt chuyển qua phía hai mẹ con cũng đang đồng thời bị dọa sợ cho ngây người kia, trâm giọng nói: "Thím, anh hai Thẩm, việc này hai người tính sao?"
Thẩm Vĩ ngơ ngác nhìn mẹ mình hỏi một câu: "Mẹ, chuyện vợ con nói là thật sao ạ?”
ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ
Về phần thật hay giả là chuyện gì, đương nhiên là chuyện Thẩm Tiểu Vũ là con gái bọn họ rồi.
Lông mày bà lão Hà liên dựng lên, lạnh lùng quát: "Đầu óc cô ta có vấn đề, giờ đến lượt con cũng có vấn đề theo rồi sao? Nha đầu thứ tư năm đó vừa sinh đã chết rồi, không phải con cũng tận mắt chứng kiến rôi sao? Chuyện này đã qua được vài năm rồi, làm gì có chuyện tự dưng lòi ra đứa con gái thứ tư vậy chứ?”
Nếu năm đó đã quyết định rằng chuyện gì cũng không biết, đương nhiên bây giờ cũng sẽ không muốn cãi cọ gì nhiều.
Dù người nhà đại đội trưởng có tốt đến mấy, nhưng sao có thể không biết nóng giận là gì được?
Đắc tội với nhà người ta, sau này sao có thể dễ dàng mà sống qua ngày trong thôn được?
Bây giờ đã đem chuyện này nói ra rồi, người trong thôn cũng sẽ chỉ biết chỉ điểm nói xấu bọn họ, nhà đại đội trưởng lại được thêm thanh danh xấu, địa vị của bọn họ không cân nói nhiêu cũng biết là xấu hổ biết bao nhiêu.
Bà lão Hà thực sự không ngờ một người mềm mỏng như con dâu mình vậy mà có thể làm ra chuyện động trời như thế này. Mấu chốt của hiện tại là làm thế nào để đền bù cho người ta, chứ không phải nói xem nha đầu kia là con nhà ai, bây giờ có tranh thắng lợi cũng không được gì, tranh thua cũng chẳng được gì, đầu óc cô ta có bệnh mới đi tranh giành như vậy.
Thẩm Vĩ bị mẹ phủ nhận chuyện kia, môi hắn ta liền giật giật, muốn nói nha đầu thứ tư ấy khi đó không he chết mà chỉ bị ném đi thôi, nói không chừng đã bị người ta nhặt vê rồi, nhưng nhìn thấy vợ chồng Thẩm Gia Dương đang đứng ở một bên, những lời kia lại được hắn ta nuốt vào trong.
Hắn ta vẫn là người cần có mặt mũi.
Trước mặt người ngoài, hắn ta không thể nói mình biết rõ con gái vẫn chưa chết được, nhưng vì không muốn có con gái nên trơ mắt nhìn mẹ mình đem ném đứa nhỏ đi.
bea4f3