Chương 267: Chương 267
Chương 267: Chương 267Chương 267: Chương 267
Chuong 267: Chuong 267 Lúc hai người đi ra ngoài sân, không ít người nhịn không được mà nhìn về phía bọn họ, Thẩm Uyển liếc nhìn một vòng, sau đó nhìn lướt qua người mấy cô con gái của Thẩm Vĩ, lại cảm thấy may mắn vì con gái nhà mình đã không lớn lên trong cái nhà này.
Mà hiện tại ở trong phòng, chuyện này vẫn chưa vì việc hai người rời đi mà ngưng lại.
Bà lão Hà tuy không đánh con dâu nữa, nhưng vẫn cảm thấy không vừa mắt, tức giận mắng một tiếng: "Khóc khóc khóc, khóc cái gì mà khóc, tôi còn chưa chết, cô khóc tang ai vậy hả?”
Tiếng khóc nức nở của Chu Cầm hiển nhiên trở nên chậm lại, bởi vì nhịn khóc mà nấc nghẹn.
Bà lão Hà không có chút thương cảm nào cả, lại mắng tiếp: "Sao cô lại có thể làm như vậy chứ hả? Đã nói với cô là đứa nhỏ Tiểu Vũ kia không liên quan gì đến nhà chúng ta rồi kia mà, cô được lắm, vậy mà còn dám bán người đi lấy tiền, sao không đi mà bán mấy đứa con gái lớn của mình đi?"
Chu Cầm có lẽ đã quen với việc mẹ chồng hỏi gì liên đáp lấy rồi. Khi nghe thấy vậy, cô ta liên mang theo tiếng khóc nhẹ mà trả lời: "Con nhà người ta bộ dạng vừa đẹp lại vừa ngoan ngoãn thấy rõ, mấy đứa lớn kia không đẹp được như Tiểu Vũ, con nghĩ dù sao cũng chỉ là mấy nha đầu thôi, bán người nào mà chả giống nhau ạ?"
Bà lão Hà: ....'
Bà ta cũng có chút hiểu được tại sao vừa rồi Thẩm Uyển lại tức giận đến thế rồi.
"Còn nói là bán người nào cũng giống nhau sao?" Bà lão Hà có chút bị chọc tức rồi: "Tôi thấy đầu óc cô có vấn de nên không nói được gì đàng hoàng nữa rồi, cũng bị cô làm cho tức giận đến phát điên luôn rồi!"
Vợ chồng Thẩm Gia Dương đã rời đi, tâm trạng hai người họ cũng có chút không thoải mái giống vậy. ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ
Rõ ràng đã tìm hiểu rõ được mọi chuyện rồi, nhưng hai người đều không có cảm giác vui vẻ gì, ngược lại tâm tu lại rất phức tạp, vừa chán ghét vừa sợ hãi!
"Cả gia đình kia có phải là đều có bệnh hết rồi không!" Thẩm Uyển vô cùng căm giận, cô bất bình nói: "Đầu óc Chu Cầm không được bình thường, chồng hay mẹ chồng cô ta cũng không phải dạng tốt đẹp gì!'
Đúng là vì chuyện của con gái nên cô ấy mới hận Chu Cam đến vậy, nhưng mỗi lần bởi vì cảnh ngộ của cô ta mà không khỏi đồng tình với cô ta, vậy nên tâm tình của cô ấy mới uất nghẹn như vậy, chính bản thân cũng không rõ được suy nghĩ của bản thân.
Thẩm Gia Dương thở dài: "Được rồi, chúng ta mau về nhà thôi, đừng nói đến chuyện này nữa, nhỡ để đứa nhỏ nghe được cũng không tốt, chúng ta đi chuyến này, Chu Cầm về sau chắc cũng không dám làm xăng bậy nữa đâu em à."
Cho dù có dám đi nữa, mẹ chồng cô ta cũng sẽ quản cô ta.
Thẩm Uyển nghe chồng mình nói như thế liên không khỏi thở dài, như vậy cũng đúng chứ không sai, cô ấy chỉ có thể đành điều chỉnh lại tâm tình của chính mình.
Mà Thẩm Tiểu Vũ không biết cha mẹ đang đi đòi lại công bằng cho mình, khi phát hiện mọi người trong nhà đã tan làm quay trở vê nhà hết rồi, chỉ có duy nhất cha mẹ cô là vẫn chưa quay vê.
Tiểu Vũ liền đứng ở bên ngoài cửa đợi, còn than thở với Đường Kế An cũng đang đứng ở bên ngoài để cùng đợi với cô: 'Cha mẹ em gặp chuyện gì vậy? Tại sao bây giờ vẫn chưa quay trở về nhà thế?"
Đường Kế An nghĩ đến bộ dạng tức giận vào giữa trưa của Thẩm Uyển, trong lòng đại khái cũng đoán được mọi chuyện rồi, nhưng cậu không có ý định nói với Thẩm Tiểu Vũ.
Nếu là chuyện gì tốt, hai vợ chồng Thẩm Gia Dương chắc chắn sẽ không giấu diếm.
Nếu bọn họ không muốn Thẩm Tiểu Vũ biết, vậy thì chắc chắn là chuyện rất khó kể khó nói, đây là kết luận từ việc thấy bọn họ vô cùng yêu thương chiều chuộng Thẩm Tiểu Vũ, mà Đường Kế An sau khi có được kết luận này rồi đương nhiên sẽ không bám theo sau chân bọn họ nữa.
bea4f3