Chương 271: Chương 271
Chương 271: Chương 271Chương 271: Chương 271
Chuong 271: Chuong 271 Lời này nói ra thực ra vẫn hơi không thích hợp, nhưng Thẩm Tiểu Vũ sau khi thấy thần sắc vừa không yên vừa chờ mong của Đường Kế An, sao còn có thể nghĩ nhiều đến vậy được chứ.
Anh trai nhỏ thời gian vừa qua lại đối xử tốt với cô và mấy người em trai như thế, nhất là đối với cô, có thể nói là vô cùng chiếu cố cô.
Bây giờ chẳng qua đến thăm ông nội có hơi sốt ruột nên muốn tìm một người bạn đi cùng mà thôi, cô làm sao có thể không thỏa mãn được chút kỳ vọng nhỏ nhoi của cậu như vậy được?
Thế nên cô cũng gật gật đầu: "Nếu cha em đồng ý đưa em đi cùng, vậy thì em sẽ đi với anh!"
Trong đầu Đường Kế An hiện lên một câu: thành công rồi.
Cha vợ chiều vợ cậu như vậy, chút việc nhỏ này sao có thể từ chối được chứ.
Thành ra lúc này cậu lập tức nhe răng ra cười, vẻ không yên tâm trên mặt liên biến mất, đưa tay ra xoa đầu Thẩm Tiểu Vũ: "Tốt quá, để anh nói với chú Gia Dương, ngày mai chúng ta sẽ đi cùng nhau!"
Kết quả cuối cùng cũng không có nằm ngoài mong muốn của Đường Kế An.
Thẩm Gia Dương biết được con gái cũng "muốn đi” nông trường, lập tức không có chút do dự nào mà đồng ý ngay, có thể nói, anh là người cố gắng bớt nhiều thời giờ để mang con gái ra ngoài rong chơi nhất.
Nhưng ma "bi dong cùng với "muốn đi" vẫn có chút khác nhau. Đây chính là kỹ thuật nói chuyện của Đường Kế An.
Dù có nói gì đi nữa, kết quả như vậy cũng đủ khiến cậu vừa lòng rồi.
Lo đâu vào đó chuyện này xong, Đường Kế An thấy xung quanh không có ai, cuối cùng cũng tìm được cơ hội hỏi Thẩm Gia Dương chuyện của Chu Cầm, cậu cũng không quanh co lòng vòng nữa, trực tiếp hỏi: "Chú, hai ngày trước có phải chú tìm đến nhà người phụ nữ hôm đó tìm Tiểu Vũ không ạ?” Phản ứng đầu tiên của Thẩm Gia Dương chính là gõ gõ đầu của Đường Kế An: "Phụ nữ cái gì chứ, một đứa trẻ như cháu sao mà nói chuyện trưởng thành vậy hả, cháu phải gọi người ta là dì mới đúng!" Tuy rằng người phụ nữ kia không xứng được gọi như thế, nhưng mục đích mà Thẩm Gia Dương nói vậy là vì không muốn tạo nên thói quen xấu cho trẻ con mà thôi, thực ra trong lòng đối với việc Đường Kế An không gọi Chu Cầm là dì vẫn có chút không vui lắm.
Đường Kế An không lên tiếng trả lời cũng không phản đối, cũng chỉ dùng một loại thần sắc thản nhiên mà nhìn Thẩm Gia Dương.
Hiển nhiên là đang muốn đợi một câu trả lời. Thẩm Gia Dương chep một tiếng, chỉ những lúc như thế này mới thấy tiểu tử này không hề giống với những đứa trẻ khác, rất nhạy cảm và sâu sắc, cũng rất thành thực, thái độ nói chuyện với người trưởng thành vậy mà không có chút mảy may ngại ngùng nào. Biết cậu hỏi như vậy cũng xuất phát từ sự quan tâm con gái mình, Thẩm Gia Dương còn cảm thấy rất VUI.
Nhưng hắn lại vỗ bả vai của Đường Kế An: "Thì đi tìm thôi, được rồi, chú biết ý của cháu rồi, chú có thể nói cho cháu là mọi chuyện đã được giải quyết rồi, không phải chuyện lớn gì đâu, nhưng chú không muốn cho nhiều người biết chuyện này cũng không muốn có nhiều người biết chuyện này, cháu có hiểu ý của chú không?”
Đường Kế An trâm mặc, đến cả cậu cũng không thể biết được sao?
Đường Kế An vẫn rất hiểu người cha vợ này, nếu hắn đã không muốn nói, chưa kể đến cậu, cho dù là cha ruột cũng không thể nào cậy miệng hắn ra được, nhưng hắn bảo vệ con gái mình như vậy, nếu hắn đã nói mọi chuyện đã được giải quyết rồi thì mọi chuyện đúng là được giải quyết thật rồi.
Vậy nên Đường Kế An gật đầu: "Hiểu rồi ạ, cháu sẽ không hỏi lắm nữa, trưa mai chúng ta sẽ đến nông trường đúng không ạ?”
Thẩm Gia Dương đối với thái độ buông tha vào lúc thích hợp này của cậu cảm thấy rất đáng tán thưởng, nếu thực sự không chịu buông tha thì hắn sẽ cảm thấy rất đau đầu, nghe thấy cậu thay đổi đề tài rồi, lúc này mới cười cười mà gật đầu: "Đúng vậy, đợi đến trưa ăn cơm xong chú sẽ gọi cháu với Tiểu Vũ cùng đi."
bea4f3