Chương 289: Chương 289
Chương 289: Chương 289Chương 289: Chương 289
Chuong 289: Chuong 289 "Em ngồi đi đừng nhúc nhích, để anh giúp em gội!"
Thẩm Tiểu Vũ: "..."
Đừng mà... !
Dù trong lòng cô kháng cự, nhưng cũng không đối phó được với sự cố chấp của Đường Kế An, cũng may kết quả không tệ lắm, vốn tưởng rằng gội sẽ rất khó khăn, nhưng không ngờ dù động tác của anh trai nhỏ có chút không quen, vậy mà lại rất nhẹ nhàng, chưa bao lâu đã thấy có cảm giác rồi.
Sau khi gội đầu xong, tâm tình Đường Kế An cảm thấy vô cùng mỹ mãn.
Đã có được thành tựu tiếp theo, đó chính là gội đầu!
Sân lớn như vậy mà chỉ có hai người bọn họ, thời cơ khó mà có được này đối với Đường Kế An mà nói thực sự rất tuyệt vời, cậu thậm chí còn hy vọng mọi người trong nhà có thể vê muộn một chút, nhưng cho dù có hy vọng thế nào thì đến đúng giờ, cả người lớn lẫn trẻ em đều sẽ đồng loạt quay vê nhà.
Lần sau... lần sau chắc chắn vẫn sẽ còn có cơ hội như vậy, Đường Kế An âm thầm nhủ với lòng mình. Ba ngày sau đó...
Giữa trưa ba ngày sau, bà lão trên bàn cơm đột nhiên thốt ra một câu: "Thẩm Vĩ ngày mốt sẽ kết hôn đón vợ mới vào nhà, đến lúc đó chúng ta cũng sẽ phải tới tham gia, có ai đi không?”
Lời này vừa nói ra, không khí trong nháy mắt có chút ngưng đọng lại.
Vẫn là chị dâu cả Thẩm hỏi trước: "Nhanh như vậy sao ạ? Người mà Thẩm Vĩ kết hôn cùng là ai vậy ạ?” "Góa phụ Trương, ở đội ba, con dâu thứ ba của nhà họ Trình."
"Là cô ấy sao ạ?"
Đáp án này thậm chí còn đáng kinh ngạc hơn so với việc nghe thấy chuyện Thẩm Vĩ chuẩn bị tái hôn kìa.
Người khác họ của thôn nhà họ Thẩm vốn rất ít, năm đại đội gộp lại với nhau cũng không được bao nhiêu, hơn nữa đội ba còn ít hơn đội hai bọn họ, bà lão chỉ hơi nhắc tới thôi là mọi người đã đều biết người được nói đến là ai rồi.
Bởi vì biết nên mới ngạc nhiên đến vậy.
Nói đến góa phụ Trương kia cũng là người rất đáng thương, lấy chồng chưa đến một năm, chồng gặp tai nạn mà mất, cô ấy lúc đó còn đang mang thai, mẹ góa con côi, tình cảnh sống ở nhà họ Trình có không biết bao nhiêu là gian khổ.
Có thể xử lý mọi việc chân chính công bằng giống như Ngô Tiểu Phương ở nông thôn căn bản chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.
Dù đều là con của mình, nhưng người nhà cũng đều sẽ có đứa con luôn được thiên vị riêng của bản thân. Tục ngữ có câu: Con trai út, cháu trai lớn deu là vận mệnh của những người già, nhưng lão tam nhà họ Trình tuy là con trai út, vậy mà lại là người ít được yêu mến nhất.
Lão đại là con cả, sau này phải phụng dưỡng cha mẹ.
Có thể nói nếu như không có tình huống đặc biệt, địa vị của mỗi người con cả trong nhà sẽ đều rất đặc thù.
Mà lão nhị Trình lại biết ăn nói, miệng nói chuyện rất ngọt.
Vậy nên tuy rằng không phải người chịu khó nhất, nhưng vẫn rất được lòng cha mẹ.
Ở nông thôn, tuy rằng con trai sẽ được yêu mến hơn con gái, nhưng khi có nhiêu con trai rồi, đến mức độ nào đó thì sự yêu thương trong lòng cha mẹ cũng sẽ có sự thay đổi khác nhau.
Mà lão tam Trình dù rõ ràng là người có hiếu với cha mẹ nhất, làm việc cũng chịu khó, nhưng bởi vì ăn nói vụng về, không biết nói chuyện, cũng không biết biểu đạt bản thân, mà trở thành đứa con trai kém được yêu quý nhất trong nhà.
Dù không phải người được yêu quý nhất, nhưng chuyện lớn như lấy vợ, người làm mẹ vẫn sẽ rất quan tâm. Lúc trước mẹ hắn ta nghĩ rằng con thứ ba nhà mình tính cách rất trâm buồn, nếu như tìm một người vợ giống như vậy, hai người ở cùng một chỗ thực sự sẽ khiến người khác buồn chất mất, vậy nên liền đi tìm người vợ có tính cách lanh lợi một chút cho con trai, cũng là để cho đến khi hai người lấy nhau rồi thì còn có chủ đề để nói với nhau.
Sự thật đã chứng minh bà lão nhà này cũng rất có mắt nhìn người. ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ
bea4f3