Chương 302: Chương 302
Chương 302: Chương 302Chương 302: Chương 302
Chuong 302: Chuong 302 Đợi Thẩm Uyển di rồi, chị dâu cả Thẩm bắt đầu thu dọn bát đũa, có đến khoảng mười cái bát, chồng lên cùng một lúc cao quá sẽ không tốt, cũng may có Đại Hoa Nhị Hoa ở đây, chia ra làm ba mà bưng, chị dâu cả Thẩm bưng một nửa, nửa còn lại phân cho Đại Hoa Nhị Hoa bưng.
"Tiểu Vũ, cháu có muốn về chưa hay vẫn ở đây dẫn em trai đi chơi tiếp hả?" Sau khi đứng lên, chị dâu cả Thẩm hỏi cháu gái.
Thẩm Tiểu Vũ suy nghĩ rồi nói: "Chúng ta cùng nhau trở về nhà đi al
Vừa mới ăn no xong, thậm chí còn có chút no căng cứng, không nên đuổi theo mấy đứa nhóc chạy loạn ở bên ngoài.
Vậy nên mọi người đều cùng nhau quay về nhà luôn.
Lúc phải đi về, Thẩm Tiểu Vũ ấy vậy mà vô tình bắt gặp được chị em Thẩm Đại Nha, bọn họ đang ở cùng với mẹ kế, hai bên ở với nhau cũng không tệ, lúc nói chuyện với nhau trên mặt còn mang theo ý Cười.
Điêu này khiến cho Thẩm Tiểu Vũ vui thay cho Thẩm Đại Nha.
Đương nhiên Trương Ngọc Linh này cũng có hơi khiến cho người khác không hiểu nổi, vừa rồi lúc quay ve nhà để lấy bát đũa, còn nghe thấy cô ấy bị bà lão Hà điên cuồng mắng mỏ, đổi lại là người khác tâm tình chắc chắn sẽ không thể vui nổi, nhưng nhìn bộ dạng của cô ấy, cười cười nói nói với chị em Đại Nha, dường như không có chút để ý nào tới chuyện vừa rồi. Thẩm Tiểu Vũ đột nhiên cảm thấy có hơi tò mò về con người thật của người phụ nữ này.
Loại tố chất tâm lý này, dù là ở đời sau của cô cũng khó mà bắt gặp được.
Nhưng suy nghĩ thì cũng chỉ là suy nghĩ mà thôi, cô không thể chạy đến ngay trước mặt người ta mà nói chuyện hỏi han này kia được, chưa kể đến việc người ta có đồng ý hay không, chỉ can đơn giản nhìn thấy cô chỉ là một đứa trẻ, người ta cũng sẽ không quan tâm đến cô đâu!
Vậy nên cô chỉ nhìn thoáng qua từ phía xa xa rồi theo bác dâu cả về nhà luôn.
Hai chị em dâu Thẩm Uyển và chị dâu hai Thẩm cùng ở lại giúp đỡ nhau đến cuối cùng, lúc quay trở ve thì trời cũng tối rồi, nhưng trong tay hai người mỗi người bưng một cái bát, bên trong bát đầy ắp đồ ăn trong nồi to, một bát có lòng heo cùng với thịt xương heo, đương nhiên đều thu hút được hết sự chú ý của mọi người trong nhà rồi.
Chị dâu hai Thẩm bưng bát đồ ăn vào trong phòng bếp, Thẩm Uyển cũng câm trong tay thứ gì đó mang về.
Đợi sau khi đi ra rồi, Thẩm Uyển mới giải thích với mọi người: "Bọn con giúp đỡ dọn dẹp đến cuối cùng nên được phát cho ít đồ mang vê, đồ còn thừa lại trong nồi đều được chia cho mỗi người một ít, còn có xương, nội tạng, lòng heo vân vân, đun nóng lại một chút là có thể ăn được rồi ạ."
Chị dâu hai Thẩm nói tiếp: "Đúng vậy, bát đồ ăn kia ngày mai chúng ta sẽ ăn.'
Chuyện này vậy mà lại khiến cho mấy đứa nhóc trong nhà vô cùng vui vẻ, vốn tưởng buổi chiều vừa rồi được ăn thịt, còn đang không biết đến khi nào mới được ăn tiếp, không ngờ đến ngày mai là lại có thể ăn tiếp được rồi, quá tuyệt vời! "Ye ye ye, hay quá, ngày mai vẫn có thể được ăn thịt rồi!"
Lúc mấy đứa nhóc còn đang hoan hô, ánh mắt của Thẩm Tiểu Vũ lại dừng trên đống sườn heo kia, thời này mọi người thích ăn nhất là thịt mỡ, đối với thịt nạc cùng với xương sườn tương đối mà nói chỉ đứng thứ hai thôi, nhưng cô không giống vậy, đối với cô thì xương vẫn là tốt nhất.
Hiện tại mỗi nhà nấu cơm đều dùng noi rất lớn, cho xương ống vào trong nồi luộc qua, hâm đến khi ra nước thịt làm canh, dù là để làm nước canh nấu canh rau hay cho mỳ vào ăn cũng rất ngon, xương ống lớn như vậy, ăn xong còn có thể đập ra để hút tủy xương.
Chỉ cần nghĩ như vậy, vừa mới ăn xong chưa được bao lâu, Thẩm Tiểu Vũ đã trào hết nước miếng ra rồi.
bea4f3