Đại Sư Huyền Học Là Đầu Bếp Thần Côn (Dịch Full)

Chương 308 - Chương 308: Chương 308

Chương 308: Chương 308 Chương 308: Chương 308Chương 308: Chương 308

Chuong 308: Chuong 308 Đường Kế An khiêm tốn nở nụ cười, làm ra vẻ thực ra không phải như vậy đâu.

Từ Quý ở một bên thấy vậy thì không khỏi chép miệng.

Hắn ta sống ở Cung tiêu xã đã nhiều năm, đương nhiên ánh mắt nhìn nhận người khác thì không thể sai được.

Mà đứa nhỏ trước mắt này dù tuổi không lớn, nhưng lại khiến cho hắn ta cảm thấy có gì đó không bình thường, ít nhất thì chắc chắn không phải là đứa nhỏ bình thường ở nông thôn, chỉ là hoàn cảnh ảnh hướng quá lớn đến con người, ở nông thôn rất khó mà sinh ra đứa nhỏ có khí chất như thế này.

Ngoài đứa nhỏ này ra, cả cháu gái của vợ cũng tính vào nữa, nhìn qua không những xinh xắn, còn khiến Từ Quý mỗi lần gặp đều nhịn không được mà cảm khái một câu, cảm thấy cha mẹ chồng rất biết nuôi dưỡng trẻ con.

Nói đơn giản mấy câu xong, Thẩm Gia Ngọc cuối cùng cũng đi vào trong nhà.

Mà Từ Trí sớm đã cùng với em trai Từ Đông đi tìm mấy bạn nhỏ anh em họ Thẩm Tả để chơi cùng rồi. Mùa hè được ở đây chơi một tuần, tuổi tác của cậu bé tuy rằng chưa phải quá lớn, nhưng vẫn có ấn tượng rất sâu sắc với cuộc sống ở đây, vẫn cảm thấy chơi ở nhà bà ngoại vui hơn là chơi ở nhà mình, vậy nên ngay lập tức phải đi tìm bạn ngay.

Ngoài miệng còn không ngừng hô lớn: "Tiểu Tả, Tiểu Hữu, em đến rồi đây, các anh đâu rồi ạ?"

Giọng nói của tiểu tử kia cứ không ngừng vang lên, thanh âm còn cực kỳ to, mấy đứa nhóc ở phía sau đều nghe được hết, lập tức có người đồng thời lên tiếng đáp lời: "Bọn anh ở phía sau, em mau tới đây di

Từ Trí lập tức dẫn theo em trai vội vã đi tìm.

Trong sân lập tức chỉ còn lại hai người là Từ Bội và Đường Kế An. Đường Kế An vừa rồi là đi ra để lấy nước, sau khi nói chuyện với cô út Thẩm xong thì buông chậu hơi nán lại một chút.

Từ Bội thì không như vậy, cô ta còn chưa chấp nhận được sự thật, hơn nữa lúc Đường Kế An đầy khiêm tốn ôn hòa mà nói chuyện với mẹ cô ta, ánh mắt vẫn dán sát vào người cậu không hề rời mắt. Không vì điều gì khác hết, chỉ vì ngạc nhiên mà thôi.

Thực sự rất ngạc nhiên!

Sau khi được bà ngoại giới thiệu rồi thì càng thêm xác nhận rằng đứa bé trai này chính là Đường Kế An, Từ Bội vẫn không ngừng cảm thấy ngạc nhiên trong lòng, người mà cách nói chuyện đầy hòa khí, thái độ đây khiêm tốn này thực sự là Đường Kế An mà cô ta biết sao? Hay là bởi vì nguyên nhân tuổi tác, cậu vẫn chưa có được khí chất của lúc lớn?

Bởi vì vẫn còn nghi vấn này nên ánh mắt của cô ta hoàn toàn không khống chế được mà bám theo Đường Kế An.

Cô ta cứ nhìn chăm chú một cách rõ ràng như vậy, người nhạy cảm như Đường Kế An muốn bỏ qua cũng không bỏ qua được, bởi vì biết cô ta là con gái của cô út nên đã bỏ qua cho lần mạo phạm lúc đầu của cô ta rồi.

Điều này khiến cho Đường Kế An bắt đâu cảm thấy cực kỳ không thoải mái.

Vậy nên lúc cậu buông chậu xuống mà nhìn về phía Từ Bội, ánh mắt từ trước đến giờ chưa bao giờ sắc bén đến vậy, bên trong mang theo chút cảnh cáo mà không hề che giấu nào, cậu thực sự không thích bị người khác dùng ánh mắt kỳ quái mà nhìn chằm chằm vào mình.

Có thể bởi vì quá đột ngột, ánh mắt ngạc nhiên cùng với đánh giá, thêm vào đó vẻ phán xét như có như không của Từ Bội liền bị cậu ghi nhớ vào trong ánh mắt, dù lúc cậu nhìn qua cô ta cũng hoảng loạn mà thu hồi tâm mắt, nhưng vẻ hơi hơi khác thường này trong ánh mắt Đường Kế An vẫn khiến cho cậu cảm thấy rất khác thường. Tạm thời chưa nghĩ ra nguyên nhân thì Đường Kế An cũng sẽ không tự làm khó chính mình. Nhưng cậu lại chủ động đi vê phía Từ Bội, ngữ khí ôn hòa, thậm chí còn mang theo nét tươi cười nhè nhẹ mà nói: “Anh thấy em vừa rồi cứ nhìn chằm chằm anh, em biết anh sao?"

Ánh mắt lại nhìn chằm chằm cô ta, không bỏ qua chút phản ứng nhỏ nào của cô ta.
bea4f3
Bình Luận (0)
Comment