Đại Sư Huyền Học Là Đầu Bếp Thần Côn (Dịch Full)

Chương 307 - Chương 307: Chương 307

Chương 307: Chương 307 Chương 307: Chương 307Chương 307: Chương 307

Chuong 307: Chuong 307 Nghĩ đến đây cậu cũng không phản ứng gì với nha đầu kia nữa mà xoay người đi luôn.

Thẩm Gia Ngọc cùng với chồng đi phía sau một đoạn, trong tay cũng dẫn hai đứa con di tới đây rồi, còn chưa vào trong nhà đã gọi một tiếng: "Mẹ, con về rồi đây."

Âm thanh vừa mới dứt, người đã đi đến cửa.

Sau đó liền nhìn thấy con gái không biết tại sao mà đứng ngây ngốc ra ở một chỗ.

Thẩm Gia Ngọc nhịn không được mà đẩy đẩy cô ta: "Lúc ở nhà cứ luôn nói là muốn tới nhà bà ngoại mà, vừa rồi chạy đi còn nhanh hơn cả cha mẹ, sao bây giờ lại đứng bất động tại chỗ này vậy?"

Bà lão nghe được âm thanh của Thẩm Gia Ngọc nên cũng cùng con dâu di ra từ phòng bếp.

"Đến cũng đến rồi, ôn ào cái gì vậy hả!?" Bà lão tựa như có chút hờn giận mà nói một tiếng, nhưng trên mặt lại tràn đầy ý cười, đợi sau khi thấy con gái rồi, ánh mắt lại đột nhiên dừng trên bụng cô ấy, chân chừ nói: ˆ... Đây là?”

Thẩm Gia Ngọc sờ sờ bụng, tùy tiện mà trả lời: "Đúng vậy đó ạ, con lại mang thai rồi, bốn tháng rồi al Câu nói đã nằm trong dự đoán của bà lão rồi.

Sắc mặt của bà lão lúc này liền thay đổi: "Con cái thứ nha đầu chết tiệt này, mang thai cũng không nói với người trong nhà một tiếng, còn đứng đấy làm gì, mau vào trong nhà nghỉ ngơi đi."

Từ Quý ở một bên vui tươi hớn hở mà lên tiếng trả lời: "Đúng rồi, nghe mẹ của em đi, mau vào nhà nghỉ ngơi thôi.'

Thẩm Gia Ngọc không lập tức đi vào trong nhà luôn mà dừng ánh mắt trên người của Đường Kế An, ánh mắt mang theo rõ vẻ tò mò mà hỏi: "Mẹ, đây là con nhà ai vậy ạ? Mặt mũi cũng sáng sủa thật đó al

Người lần trước được cô khen như vậy là cháu gái, lần này lại thêm một người nữa.

Bộ dạng đứa nhỏ này cũng quá xuất sắc rồi, cô ấy lúc vừa vào cửa liếc mắt cái đã nhìn thấy cậu.

"Đây là Kế An, ở nhà chúng ta cũng được mấy tháng rồi, lát nữa mẹ sẽ nói rõ với con.' Bà lão nói xong thì nhìn vê phía Đường Kế An, mỉm cười giới thiệu: "Kế An, đây là cô út của Tiểu Vũ, cháu cũng gọi là cô giống như Tiểu Vũ đi!"

Cách nói mà Đường Kế An thích. Không phải là vợ nói gì thì cậu nói nấy sao.

Cậu không chút chân chừ mà gọi một tiếng: “Chào cô ạ."

Cậu đương nhiên là biết cô út Thẩm rồi, vậy nên cậu cũng biết được cô bé ngây ngốc đứng nhìn cậu vừa rồi ở ngoài cửa là ai, cô út Thẩm có một người con gái, chỉ cân dựa vào ngữ khí cùng với nội dung mà cô út Thẩm vừa nói với cô bé kia, cô bé đó rõ ràng là con gái của cô út Thẩm.

Cũng không phải kỳ lạ nếu Đường Kế An không biết Từ Bội.

Sự nghiệp đời trước của cậu lớn như vậy, mỗi ngày đều phải làm rất nhiều việc, người có thể khiến cậu nhớ kỹ được, ngoài những người mà cậu coi trọng ra, cũng chỉ có những người mà cậu thường gặp trong công việc, người có thể mang đến lợi ích cho cậu.

Từ Bội có thể nói là em họ của vợ cậu, cũng chỉ là người em họ có quan hệ bình thường mà thôi.

Đời trước cũng phải đến hơn hai mươi tuổi cậu mới gặp được vợ mình, hơn nữa có thể nói một năm đều sống ở thủ đô đến chín mươi phần trăm, đâu có thể nhớ rõ được người em họ mới gặp qua một lần, hơn nữa đã lập gia đình rôi như vậy chứ?

Hơn nữa diện mạo của cô bé đó lúc nhỏ đến khi lớn vẫn có hơi khác nhau.

Bộ dạng của Từ Bội lúc nhỏ cũng coi như là thanh tú.

Sau khi lớn lên có thể vì cuộc sống không được như ý cho lắm, lại vì vấn de hôn nhân, đâm ra có già đi hơi nhanh một chút.

Đủ loại nguyên nhân hội tụ cùng một chỗ, Đường Kế An liếc mắt một cái là nhận ra ngay được luôn Từ Bội mới là kỳ lạ.

Không nói đến chuyện này, nói đến chuyện Đường Kế An vừa kêu Thẩm Gia Ngọc một tiếng cô rất vang, khiến cô út Thẩm có chút mở cờ trong bụng, cô ta khen ngợi: "Đứa nhỏ này cũng thông minh ghê."
bea4f3
Bình Luận (0)
Comment