Chương 314: Chương 314
Chương 314: Chương 314Chương 314: Chương 314
Chuong 314: Chuong 314 Mà Đường Kế An liên liếc nhìn Từ Bội đang ngồi đối diện mình, cảm thấy cơ hội để chứng thực dường như đã đến rồi.
Đường Kế An ngồi cạnh Thẩm Tiểu Vũ, bàn của bọn họ ngoài Thẩm Uyển là người lớn ra còn có hai người chị dâu nữa, còn lại toàn là trẻ con trong nhà, mấy người bọn họ ngồi trên bàn này là vì muốn cho mấy đứa nhỏ ăn.
Dù sao trẻ con dù có hiểu chuyện, nhưng không có người lớn bên cạnh cũng không thể yên tâm được.
Mà cơm trưa lại nhiều món như vậy, đợi sau khi bắt đầu ăn cơm, đũa của mọi người như bắt đầu bay' lên vậy, deu hướng về đĩa thịt mà gắp ăn.
Không phải thịt băm, thịt sợi, mà là từng miếng thịt một, vừa to vừa ngon.
Ăn được một miếng thực sự cảm thấy rất thỏa mãn.
Vương Tuệ con gái của dâu cả Thẩm sau khi ăn một miếng thịt thì nhịn không được mà nói với hai người chị dâu và Thẩm Uyển: "Mợ hai với mợ ba nấu ăn ngon thật đó!"
Mấy đứa nhỏ khác trên bàn cũng nhịn không được mà gật đầu.
Đặc biệt là cặp sinh đôi cùng với Thẩm An, trên mặt còn lộ ra biểu cảm vô cùng tự hào, giống như thể chị họ đang khen mình vậy, điệu bộ trông vô cùng buồn cười.
Lời này bị dâu cả bàn bên cạnh nghe được, đôi lông mày cô ấy nhếch lên, hướng sang bên này quan sát, giương giọng nói một câu: “Con nói như vậy có nghĩa là mẹ nấu ăn không ngon sao? Mẹ thấy con không phải là muốn khen mợ hai với mợ ba nấu ăn ngon đâu, mà là muốn khen thịt ăn ngon mới đúng?”
Dù cô ấy chắc chắn là mẹ ruột, nhưng lại không để lại chút mặt mũi nào cho con gái.
Một câu thôi đã nhắm trúng tim đen.
Vương Tuệ bị nói cho nên có chút ngượng ngùng, như vẫn nhướn cổ trả lời một câu: "Thì vốn là như vậy màt" Ngoài ra cũng không nói thêm gì nữa.
Toàn bộ người lớn trong nhà không khỏi cười ha ha ha.
Không khí vô cùng hòa thuận vui vẻ, tâm tình mọi người đều rất thoải mái, dù sao cũng là lễ mừng năm mới mài
Chỉ có Từ Bội là không buông xuôi được suy nghĩ, nghe xong mấy lời kia liên không chút giấu vết mà tỏ vẻ khinh thường, chỉ là mấy miếng thịt thôi mà, có cân khoa trương đến vậy không, đến cuối cùng thì vẫn chưa quen được với sự đời!
Dù cô ta tự cho rằng mình hiểu sự đời, ăn được càng nhiều đồ ngon, nhưng thực ra cũng chỉ là cô ta tự cảm thấy thỏa mãn mà thôi, cùng với việc đắm chìm trong cảm giác hơn người của mình, chỉ là một loại cảm giác tự dối lừa mình mà không muốn thức tỉnh mà thôi! Không nên dùng đời sau để so sánh với hiện tại, nếu không thì hiện tại làm sao có thể thắng được chứ.
Nếu muốn để đất nước phát triển cũng cần phải có thời gian, cô ta chỉ là may mắn được sống đến lúc mà tất cả mọi người đều được ăn no, hơn nữa có thời kỳ còn có thể ăn ngon, đơn giản mà nói, chỉ là cô ta được sống trong thời kỳ tốt hơn chút mà thôi, không có gì đáng giá để khoe ra hết.
Đến cuối cùng thì cô ta cũng chỉ là một người bình thường đến mức không thể bình thường hơn mà thôi. Đời này cô ta vẫn ở cùng chung hoàn cảnh với mọi người, vẫn ăn mặc giống như mọi người, sống cuộc sống chẳng khác gì mọi người.
Cho dù nhà cô ta ở trấn trên, dù cha cô ta có công việc mà rất nhiêu người ngưỡng mộ, dù điều kiện trong nhà cũng không quá kém, nhưng một năm qua vẫn chỉ được ăn thịt một vài lần.
Thể trạng của cô ta vẫn rất thiếu chất béo, lại còn rất thèm thịt.
Mà cô ta đã không tài giỏi được như Thẩm Tiểu Vũ, lại không có lực khống chế như Đường Kế An, vậy nên dù trong lòng có ghét bỏ như thế nào, nhưng tốc độ ăn cũng không chậm hơn những người khác là bao. Nhưng vì rất để ý đến sự tồn tại của Đường Kế An, cô ta đến cả tỏ vẻ khinh thường cũng phải thật cẩn thẩn.
bea4f3