Chương 322: Chương 322
Chương 322: Chương 322Chương 322: Chương 322
Chuong 322: Chuong 322 Không tính được có biết bao nhiêu người chết trong thời kỳ này, kết quả thực sự khiến cho người khác khó mà chấp nhận được.
Hơn nữa trong số những người chết có không biết bao nhiêu người thực sự có tài cán năng lực, bọn họ vốn có thể trở thành nhân tài giúp xây dựng và khiến đất nước thêm tiến bộ, nhưng lại bởi vì một trận vận động ngoài ý muốn này mà chất không biết bao nhiêu người, sao có thể không khiến cho lòng người đau xót được chứ?
Bình thường chỉ ở nhà ăn ngủ rồi lại chơi, nhiêu nhất thì cũng chỉ chăm nom em trai thôi, Thẩm Tiểu Vũ rất ít khi cảm nhận được nhiều điêu một cách sâu sắc như vậy. Nhưng thi thoảng cũng sẽ nhìn ra được sự thật tàn khốc ở những nơi này, nó nói cho cô biết hiện tại đang phải đối mặt với thời kỳ gì.
Ví dụ như lúc này, rõ ràng lúc đến tâm tình còn đang rất thoải mái, nhưng sau khi quay về rồi thì tâm tình liền không tự chủ được mà bắt đầu trâm ngâm.
Đường Kế An không biết cô cũng là người mang thân thể trẻ con nhưng có tâm lý người lớn giống như cậu.
Đương nhiên cũng sẽ không biết trong lòng cô hiện tại lại suy nghĩ nhiêu đến như vậy.
Cậu chỉ nhìn thấy bộ dạng cô cho tay vào túi áo, biết là cô đang lạnh, thấy cũng sắp vê đến thôn rồi, cậu không khỏi nói với Thẩm Tiểu Vũ: "Tiểu Vũ, chúng ta thử chạy về đi, em thấy sao? So thử một chút xem ai chạy nhanh hơn ai, anh lớn hơn em, cho em mười giây chạy trước, em cứ chạy trước đi, mười giây sau anh sẽ chạy.
Thẩm Gia Dương ở một bên hóng chuyện liền phụ họa thêm vào mà nói: "Được đấy, để cha đếm số cho.
Nói xong cũng không cho con gái cơ hội để từ chối, đưa tay ra vỗ nhẹ vai cô một cái: "Một, hai, ba, chạy
Đếm xong còn đưa tay lên lưng cô mà đẩy nhẹ.
Tâm tình của Thẩm Tiểu Vũ vốn đang trâm lắng đột nhiên bị hai người đàn ông một lớn một nhỏ này khiến cho cô không trầm lắng nổi nữa, nhất là Đường Kế An, sau khi biết cậu là một người trưởng thành rồi, lại được cậu đối xử tốt như vậy, cảm giác như bản thân rất được cậu quý trọng.
Bản thân được cậu yêu chiều giống như trẻ con thật sự vậy.
Suy nghĩ trong lòng thay đổi nhanh như vậy, Thẩm Tiểu Vũ thấy hai người hăng hái như thế, hơn nữa cũng có thể là vì cô nên mới như vậy, tuyệt nhiên là cô không thể làm mất vui được rồi.
Chà xát hai bàn tay đang đút trong túi áo, hít hai hơi rồi sau đó thực sự bắt đầu chạy!!!
Sau khi cô chạy đi rồi, âm thanh đếm số của cha ở phía sau cô cũng rất nhanh liên vang lên.
Chỉ là tốc độ của giây được đếm... Thẩm Tiểu Vũ vừa chạy vừa nhịn không được mà quay đầu lại nhìn, lúc đối diện với tâm mắt của cô, cha cô còn trừng mắt lên nhìn, như thể muốn nói rõ ràng cho cô biết là hắn đang cố ý đó.
Tốc độ đếm giây kia chậm y hệt như ốc sên vậy, âm cuối còn cố ý ngân lên thật dài.
Thẩm Tiểu Vũ: "..."
Sau đó cô liên thu hồi tâm mắt, tốc độ chạy càng nhanh hơn nữal Cha cô đã giúp cô câu giờ như vậy rồi, nếu không thắng thì đúng là hết nói nổi.
Đường Kế An làm như không nhận ra hành động câu giờ kia, có chút dung túng mà chờ, lúc Thẩm Tiểu Vũ chạy nhanh đến mức không thấy người đâu nữa, mười giây của Thẩm Gia Dương mới được đếm xong.
Sau khi đếm xong hắn mới đưa tay vỗ vào người Đường Kế An, vui vẻ nói: "Được rồi, cháu cũng chạy đi!" Đường Kế An không nói lời nào, nhưng vẫn hành động theo như vậy.
Sau khi hai đứa nhỏ một trước một sau đã chạy đi rồi, Thẩm Gia Dương ung dung di phía sau, thi thoảng gặp những người vẫn chưa về nhà liên chào hỏi, hoặc dừng lại nói mấy câu, bộ dạng nhàn nhã thoải mái vô cùng.
Lại nói đến chuyện Thẩm Tiểu Vũ đã chạy gần đến nơi rồi. Vài năm sống tại nông thôn khiến cho thể chất của cô tốt hơn so với đời trước rất nhiều, chạy một cách nghiêm túc thì tốc độ của cô rất nhanh, hơn nữa cô còn ôm mong muốn chiến thắng trong lòng, cứ vậy mà thể hiện ra bản lĩnh chạy của mình.
bea4f3