Chương 329: Chương 329
Chương 329: Chương 329Chương 329: Chương 329
Chuong 329: Chuong 329 cô đã nghe được động tĩnh truyền ra từ nhà Thẩm Vĩ rồi, tốc độ ở dưới chân không khỏi nhanh thêm vài phần.
Giờ đang có rất nhiêu người đứng trước cửa nhà của Thẩm Vĩ.
Thẩm Tiểu Vũ chọn nơi đứng có tâm nhìn tốt nhất, bởi vì vừa rồi chạy rất nhanh nên đâm ra có chút thở hổn hển, sau khi đứng lại rồi thì vừa ngó xem vừa điểu chỉnh lại nhịp thở của mình, ngưng một hồi lâu sau người mới không thở hổn hển nữa.
Mà ở trong sân nhà Thẩm Vĩ, tình cảnh náo loạn lên một hồi lâu vẫn chưa có dấu hiệu dịu đi, ngược lại lại càng bộc phát ra mạnh hơn. Dù bên ngoài đã có nhiêu người hóng chuyện như vậy, nhưng chuyện trọng tâm chính là chuyện hai vợ chồng Thẩm Vĩ và Trương Ngọc Linh, cùng với bà lão Hà, ba người bọn họ nào có tâm trí gì để phản ứng với người ngoài nữa.
Bà lão Hà xoa xoa thắt lưng, cả người tức đến mức sắc mặt cũng có chút méo mó rồi, khe rãnh giữa hai hàng lông mày có vẻ sâu hơn rất nhiều, toàn thân như thể đang bốc hỏa từ trong ra ngoài vậy.
Bà ta chỉ chỉ vào Trương Ngọc Linh, Trương Ngọc Linh dường như hết sức chấn động khi bị dồn vào đường cùng như thế, cô ấy lặng lẽ lùi vê phía sau.
Có lẽ là vừa mới bị sảy thai nên sắc mặt cô ấy có chút tái nhợt, cô ấy nhìn qua vốn đã yếu ớt, bây giờ nhìn lại thấy càng yếu ớt hơn, cùng với bộ dạng giận dữ trên người của bà lão Hà, ai cũng cảm thấy rất bất công cho cô ấy, cảm thấy như thể cô ấy đang chịu ủy khuất rất lớn. Thẩm Vĩ đứng chắn ngay trước người Trương Ngọc Linh, bình thường hắn ta không giống người mạnh mẽ ương ngạnh gì, lúc này lại giống hệt như con trâu đực bị chọc giận vậy, ánh mắt trừng lên nhìn bà lão Hà, quả thực như muốn ăn tươi nuốt sống người khác vậy.
"Mẹ, đủ rồi đó!" Thẩm Vĩ thở phì phò, đôi mắt dường như nổi lên từng tơ máu: 'Ngọc Linh chưa bao giờ làm chuyện gì có lỗi với mẹ, mẹ làm hại con cô ấy còn chưa xong sao, còn muốn làm cái gì nữa đây?"
Lời lẽ mà tất cả mọi người vừa nghe thấy chính xác là lời của một người đàn ông.
Bà lão Hà cũng quá đáng quá mức rồi, đến con dâu cũng không bao dung cho được, dưới con mắt của người trong thôn thực sự có chút kỳ cục, tính cả những người đang làm mẹ chồng ở đây cũng không có cách nào đứng về phía bà ta được.
Bình thường nếu như giáo huấn con dâu, mọi người dù ít dù nhiều cũng đều sẽ từng làm rồi.
Nhưng đến cả đứa con trong bụng con dâu cũng không buông tha cho, đó chính là cháu trai hoặc cháu gái của bà ta kia mà, như vậy cũng có hơi quá đáng rồi đó, Thẩm Vĩ cũng chưa nói sai điều gì, bà ta còn muốn làm gì nữa chứ? Tâm mắt của mấy người hóng chuyện bên ngoài, tâm mắt của con trai đang nhìn chằm chằm vào mình, còn có người con dâu giống như tiểu tiện nhân mà núp sau người con trai như đang uy hiếp bà ta khiến bà lão Hà không còn chút lý trí nào nữa.
Suy nghĩ của bà ta dường như đầy trống rỗng, lân đâu cảm nhận được việc có miệng mà nói không được.
Sau đó bà ta vậy mà lại đột nhiên nhớ đến con dâu Chu Cầm.
Nếu là Chu Cầm, cô ta tuyệt đối không có khả năng gây ra những chuyện như vậy. Đây là lần đầu tiên bà ta cảm thấy không khỏi hối hận sâu sắc.
Lúc trước lẽ ra không nên đồng ý cho con trai đuổi Chu Cầm về nhà mẹ đẻ, hiện tại thì sao, Chu Cầm bị đuổi rồi, con trai lại tìm được con hồ ly tinh vê nhà, mê hoặc con trai bà ta đến choáng váng đầu óc, ngay cả mẹ ruột cũng không chịu nghe lời nữa.
Thậm chí còn...
Cuối cùng bà lão Hà giải thích một câu: "Mẹ nói rồi, mẹ không đẩy cô ta, là con tiểu tiện nhân kia cô ý, cô ta chính là vì muốn vu oan giá họa cho mẹ, để mọi người thấy cô ta đáng thương.'
Bà ta thê với lương tâm, lân này tất cả những gì bà ta nói đều là sự thật. ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ
bea4f3