Chương 330: Chương 330
Chương 330: Chương 330Chương 330: Chương 330
Chuong 330: Chuong 330 Nhưng lời này vừa nói ra, trên mặt Thẩm Vĩ lập tức tràn đầy vẻ thất vọng, đến mức này rồi mà mẹ hắn ta vẫn còn muốn trốn tránh trách nhiệm, nói vợ hắn ta vì muốn vu oan cho bà ta mà cố ý làm cho mình sảy thai ư?
Lời này chỉ lừa được quỷ mà thôi. Từ khi rước vợ về đều là mẹ hắn ta đơn phương nhắm vào vợ hắn ta, vợ hắn ta cứ luôn thoái nhượng từng bước một, vì hắn ta chưa bao giờ xung đột với mẹ hắn ta, bị ủy khuất cũng chỉ có thể gắng gượng mà nuốt xuống, nhưng nhún nhường một bước để rồi đổi lấy được kết quả này đây ư?
Đứa nhỏ đã bị mẹ hắn ta hại chết rồi, giờ còn muốn tat nước bẩn vào vợ hắn ta nữa sao?
Thẩm Vĩ chỉ cảm thấy chưa bao giờ mẹ mình lại quá đáng đến nhường này!
Lời này của bà lão Hà không chỉ khiến cho con trai thất vọng, đến cả mấy người già cùng với mấy người con dâu khác đều không thể tin được, ai mà tin được có người nguyện ý lấy đứa con trong bụng ra để hại bà ta chứ, Trương Ngọc Linh căn bản không phải người như vậy!
Mấy người đứng xem xung quanh lúc này nhịn không được mà bắt đầu chỉ trỏ.
"Bà lão Hà này không phải là bị điên rôi đó chứ?" "Dù có không thích con dâu đi nữa thì cũng đừng giày xéo cô ấy đến mức này chứ?"
"Ôi, khổ thân Ngọc Linh, người có tính tình tốt như vậy, sống ở nhà họ Trình chưa gặp qua nhiều ngày lành, vất vả lắm mới tái giá được, vậy mà lại gặp phải người mẹ chồng ghê gớm, thực sự đúng là mệnh khổ rồi!"
"Đương nhiên là như vậy rồi, cô ấy theo tiểu tử Thẩm Vĩ này thật đúng là quá đáng tiếc rôi!"
Mấy lời nghị luận này của bọn họ đều không có chút ngại ngùng nào mà thốt ra, vậy nên mọi người nhà Thẩm Vĩ đều nghe được hết những gì mọi người đang nói, lửa giận trong lòng bà lão Hà đã được nhóm lên rồi, còn nghe thêm mấy lời nghị luận như vậy nữa thì ai mà có thể chịu được?
Ánh mắt bà ta đảo qua, nhìn thấy cách đó không xa có cây chổi, trực tiếp bước mấy bước đến câm lấy cây chổi, mạnh mẽ vung ra phía mọi người đang đứng ngoài đó, xanh mặt mắng: "Cút đi hết cho tôi, đây là chuyện của nhà tôi, chưa đến lượt mấy cái miệng phiền toái của mấy người luyên thuyên đâu, còn luyên thuyên nữa sau này sinh con cẩn thận sẽ không có mắt đâu!"
Bà ta đột ngột làm như vậy khiến cho người bên ngoài hoảng sợ vô cùng.
Trong đó còn có mấy người phản ứng chậm mà không ne tránh được, bị chổi vung đến không cẩn thận mà ngã ra, hơn nữa mấy lời bà lão Hà mắng rất khó nghe, lập tức khiến cho nhiều người tức giận.
Bà lão Hà lợi hại thì bọn họ cũng không dễ chọc đâu!
Phụ nữ ở trong thôn này có thể nói là từng người từng người một đều không phải là mấy người dễ trêu chọc, vào thời điểm có những chuyện không liên quan đến mình thì có tính tình rất tốt, nhưng những lúc gặp phải chuyện liên quan đến bản thân, mỗi người đều có thể hóa thân thành bá vương! Bà lão Hà cứ như vậy vừa vung chổi vừa mắng người, trong nháy mắt hai bên liên cãi cọ với nhau. Hai đứa con dâu còn lại của ông lão Thẩm và bà lão Hà đương nhiên không thể trơ mắt ra nhìn không được, rất nhanh cũng bắt đầu náo loạn hết cả lên, nhà của bọn họ đang ở trước mặt mọi người hết rồi, đây cũng không phải chuyện tốt gì, vậy nên mỗi người đều đi tới can ngăn.
Thẩm Tiểu Vũ cũng được Đường Kế An lôi sang trốn ở một bên rồi. Hai người bọn họ hiện tại đều là trẻ con, đứng giữa nơi đang có "chiến tranh” như thế này thực sự đến tay còn không vung được, nhỡ bị thương thì sẽ không tốt chút nào, vẫn là nên trốn đi xa một chút thì hơn!
Thẩm Tiểu Vũ cũng không mong muốn đứng ở gần đó.
Đường Kế An kéo cô di cô cũng theo lực kéo của cậu mà trốn sang một bên.
Nhưng ánh mắt lại vẫn đảo quanh người Thẩm Vĩ và Trương Ngọc Linh.
bea4f3