Chương 339: Chương 339
Chương 339: Chương 339Chương 339: Chương 339
Chuong 339: Chuong 339 Lời này chỉ là nói cho một mình Thẩm Vĩ nghe mà thôi.
Bởi vì ngoài bọn họ ra, đến mấy đứa trẻ nét mặt cũng không có biểu hiện ra vẻ mệt mỏi khổ sở rõ ràng như hắn ta.
Nói xong Trương Ngọc Linh còn cố ý đi đến trước mặt Thẩm Vĩ vỗ vỗ tay hắn ta, khích lệ nói: “Anh Vĩ à, không cần phải nghĩ nhiều như vậy đâu, vê sau anh có thể làm chủ nhà chúng ta, mau lấy lại tinh thân thôi nào
Thẩm Vĩ thấy vợ mình xảy thai chưa được bao lâu mà lại kiên cường đến như vậy, còn có thể khích lệ được hắn ta, hắn không ngừng đưa tay lên chà xát mặt: "Tất cả đều theo ý em hết, sức khỏe em không được tốt lắm, cứ đi nghỉ ngơi trước đi hãng!"
Nói xong liên quay đầu gọi con gái: "Đại Nha, con dẫn em đi dọn dẹp phòng đi, bên ngoài để cha lo." Đại Nha đáp lại một tiếng, lập tức đứng dậy làm theo lời hắn ta.
Cho dù bản thân cô bé đang rất bận bịu, nhưng cũng không quên trông chừng hai người em trai.
Một đứa thì bị ngốc, một đứa tuổi vẫn còn nhỏ, không ai trông nom thì cũng không được.
Mà Thẩm Vĩ cũng không phải người chỉ nói vậy chứ không làm theo.
Dù người đó nhân phẩm không quá tốt, nhưng làm việc cũng vẫn rất lưu loát.
Bây giờ trong nhà này chỉ còn dựa vào mình hắn ta thôi, lại mới vừa chuyển ra ở riêng, Trương Ngọc Linh nói cái gì cũng đều lay chuyển được hắn ta hết, khiến hắn ta không bỏ nhiều thời gian ra cùng với công sức ra đi suy nghĩ linh tinh nữa.
Vậy nên tìm việc cho hắn ta làm là được rồi, con người mà mệt đến cực hạn sẽ không còn muốn suy nghĩ gì nữa.
Nhìn thấy cả nhà đã bắt đầu làm việc rồi, Trương Ngọc Linh vừa lòng mà gật đầu, bản thân cũng không chậm trễ gì nữa, lập tức đi lấy đồ đã mượn được của người khác vào bên trong.
Đi tới đi lui mấy lượt, cuối cùng cũng cầm vào hết những thứ đã mượn rồi.
Trong đó còn có mấy nhà mà cô ấy không cần phải đi tới tận nhà, nhưng vẫn được người ta mang tới tận cửa cho, Trương Ngọc Linh đối với chuyện này thì rất cảm kích, cô ấy cũng luôn ghi tạc trong lòng. Tuy rằng đời người đôi lúc sẽ gặp phải những người cùng những chuyện không vui vẻ gì, nhưng đôi lúc cũng sẽ gặp được những chuyện cùng với những người tốt, đây chính là nguyên nhân mà dù cô ấy bị người ta nói số phận không tốt nhưng vẫn tiếp tục sống và hy vọng.
Đợi khi đã mang hết đồ vào rồi, cô ấy mới bắt đầu nấu cơm.
Tạm thời không có nồi và bếp, cô ấy cũng chỉ có thể dùng gạch xếp lại mà nấu thôi, cuối cùng cũng nấu xong cơm trưa rồi, một bát bánh canh, bên trong cho thêm chút rau dại, có thể cứ ăn như vậy là no bụng được rồi.
Nấu xong cơm cô liền gọi tất cả mọi người vẫn đang làm việc đến đây.
Bát mượn về cũng đủ dùng, vậy nên mỗi người đều có bát mà dùng.
Miễn cưỡng mà gắng gượng một chút, dù sao cũng đang rất đói bụng.
Muốn buổi tối có thể được nghỉ thì không được phép dừng việc ở trên tay.
Vậy nên sau khi ăn cơm xong, mọi người lại bắt đầu đi làm việc. Thẩm Vĩ lại lo lắng cho vợ mới sảy thai, kêu cô ấy đi nghỉ ngơi, Trương Ngọc Linh cũng không nói nhiều với hắn ta nữa, ngoài miệng thì đồng ý, nhưng thực ra lại đi đến phòng bếp, dọn dẹp hết những thứ phải dọn đẹp lại.
Làm đến nửa buổi chiều, căn nhà đổ nát không có người ở được bọn họ trang hoàng lại. bây giờ thì cũng có chút giống với nhà có người ở rồi.
Chỉ là lâu lắm không có ai ở nên có ít chỗ bị rạn nứt, nếu như không dọn dẹp qua một chút, thế thì buổi tối chẳng khác nào là đang ngủ ngoài trời, bây giờ còn đang là mùa đông, ngủ như vậy đương nhiên là không thể nào ngủ được rồi.
Vậy nên Thẩm Vĩ đã đi tu sửa lại, sau đó còn phải đi tìm một ít mạch cán về, ít nhiêu gì cũng phải tu sửa lại một chút.
[Chú thích: Mạch cán: hay còn gọi là yến mạch cán dẹt. Yến mạch cán dẹt cũng có thể được thêm vào các món bánh như bánh quy, bánh ngọt, bánh nướng xốp và bánh mì. ]
bea4f3