Chương 342: Chương 342
Chương 342: Chương 342Chương 342: Chương 342
Chuong 342: Chuong 342 Cô ấy cảm thấy làm phụ nữ thực sự quá khổ sở rồi, sau khi có con rồi sẽ càng khổ hơn.
Mất nhiều công sức như vậy, còn suy tính nhiêu như vậy, khó khăn lắm mới được làm chủ trong gia đình, cô ấy cũng muốn sống cho bản thân một lần, nếu không thì thực sự quá mệt mỏi rồi.
Huống hồ gì trước mắt Thẩm Vĩ vẫn chưa đến mức muốn cô ấy nguyện ý sinh cho hắn ta một đứa con.
Cuối cùng là cô ấy và Thẩm Vĩ thực ra không chỉ là nên có quan hệ sơ sơ với đại đội trưởng của đội hai. Bởi vì cô ấy cảm thấy đại đội trưởng của đội hai này chính là người tiến bộ nhất, cũng là người có con mắt tinh tường với tư duy tốt nhất trong số năm vị đại đội trưởng của thôn nhà họ Thẩm.
Sau khi gả đến đội hai rồi, về sau cô ấy cũng là một phần của đội hai, có thể hưởng thụ đãi ngộ của những người thuộc đội hai.
Không thể xem thường sức ảnh hưởng của một người lãnh đạo tốt đối với người dân được.
Không làm tròn việc của một lãnh đạo sẽ khiến người dân không thể nào tin tưởng được, mà đã thành một lãnh đạo tốt, sẽ khiến mọi người tin tưởng, bản thân chỉ cần từng bước mà làm theo sự dẫn dắt của lãnh đạo, như vậy cuộc sống sẽ càng ngày càng tốt hơn.
Hôm nay lúc phân nhà khi bọn họ chia ra ở riêng, đại đội trưởng đã chứng mình rằng cô ấy không hề nhìn nhầm.
Trương Ngọc Linh cảm thấy cho tới bây giờ, cô ấy chưa có chỗ nào là không hài lòng hết, chỉ là căng sức làm việc trong thời gian dài như vậy, bây giờ đột nhiên được nghỉ ngơi thoải mái, cô ấy liần không khống chế được, bản thân có hơi buôn ngủ một chút.
Nằm trên giường trong chốc lát, nghĩ đến không còn gì để nghĩ nữa rồi, cô ấy mới bắt đầu trở nên mơ màng.
Dù sao hiện tại không có bà mẹ chồng đáng ghét nhìn chằm chằm cô ấy nữa, chồng với con cũng ở bên ngoài bận việc rồi, cô ấy đi ngủ một lúc cũng không có vấn đề gì nhỉ?
Nghĩ như vậy, hô hấp của cô ấy lập tức trở nên vững vàng hơn.
Biểu cảm trên mặt lâu lắm mới được thả lỏng đến như vậy.
Không phải là bộ dạng giả vờ nữa, mà là hoàn toàn có thể thả lỏng được rồi.
Sau khi nhà Thẩm Vĩ ra ở riêng rồi, Thẩm Tiểu Vũ cũng xác thực sinh hoạt của nhà bọn họ dưới sự dẫn dắt của Trương Ngọc Linh mà dần dần đi vào quỹ đạo rồi, tâm tư luôn lo lắng cuối cùng cũng được thả lỏng.
Cho dù không thả lỏng cũng không được. Qua năm mới không bao lâu sau là đến lúc khai giảng rồi.
Năm nay còn phải bắt đầu đưa Thẩm Tiểu Vũ đến trường đi học nữa.
Vậy nên trước ngày khai giảng hai hôm, Thẩm Gia Dương đặc biệt đến để nói chuyện này với cô, còn nói chuyện này lúc cả nhà đang ăn cơm, mọi người đều hoàn toàn chấp nhận chuyện này.
Dù sao Thẩm Tiểu Vũ lúc đọc Hồng Bảo Thư đã thể hiện ra năng lực học tập rất tốt, tuy rằng tuổi đến lúc nhập học vẫn còn ít hơn mấy tháng, nhưng đối với tiểu học công xã mà nói, chút chênh lệch đó cũng không phải không cho qua được.
Trường học không muốn nhận những học sinh tuổi còn quá nhỏ, ngoài điêu kiện này ra, thực ra cũng bởi vì tuổi còn quá nhỏ sẽ không dễ quản lý, nếu bản thân đứa nhỏ có tính tự giác, tuổi cũng chỉ kém một chút thì vẫn có thể dàn xếp cho ổn thỏa được.
Đợi sau khi nói xong chuyện cho Thẩm Tiểu Vũ đến trường học rồi, ông lão thuận thế nhìn vê phía Đường Kế An, hỏi cậu: "Ke An, chuyện đến trường cháu nghĩ thế nào? Sau khi khai giảng cháu có muốn cùng đi học luôn không?” Đường Kế An không chút do dự mà lên tiếng trả lời: "Vâng!"
Ông lão gật đầu, vui mừng nói: "Được rồi, vậy đến ngày khai giảng sẽ kêu đám nhóc Đại Hoa dẫn cháu cùng đi nhập học.' Nếu đứa nhỏ này vẫn thực sự chưa muốn đến trường học ông ấy sẽ đau đầu mất!
May mà cậu không hề có ý bài xích chuyện đến trường học.
bea4f3