Chương 343: Chương 343
Chương 343: Chương 343Chương 343: Chương 343
Chuong 343: Chuong 343 Thẩm Tiểu Vũ nghe vậy thì nghiêng nghiêng đầu nhìn Đường Kế An, tuy rằng bản thân đến trường là chuyện tốt, nhưng một người lớn giả làm trẻ con như cô đi đến trường tiểu học để học, trong lòng không khỏi cảm thấy có chút phức tạp.
Hiện tại còn có anh trai nhỏ có tình huống giống như cô nữa, trong lòng cô ấy vậy mà lại được an ủi hơn phần nào.
Xem ra cô thực sự sắp trở nên xấu xa rồi!
Trong lúc bản thân cô đang cảm thấy sung sướng, chị dâu cả Thẩm cũng bắt đầu nhắc nhở mấy đứa con của mình: "Đại Bảo ở nhà lâu như vậy rồi, sang năm có phải nên đi học rồi hay không? Cấp hai chắc là đã cho học sinh đi học lại bình thường rồi nhỉ?"
Dù sao chuyện cũng vừa được nói đến đây rồi, cô ấy cũng muốn giải quyết cho ổn thỏa chuyện đến trường của con mình.
Chuyện này đương nhiên không có ai có ý kiến gì hết.
Vốn dĩ sẽ là như vậy.
Nhưng không ngờ rằng trong lúc tất cả mọi người chỉ cho rằng đây là chuyện nhỏ, hơn nữa không hề tranh luận thêm gì, Thẩm Đại Bảo là người trong cuộc lại do dự một lúc rôi chủ động cự tuyệt nói: "Con... Con không muốn đi học đâu.' "Cái gì?" Chị dâu cả Thẩm không thể tin được mà nhìn con trai mình.
Mấy người khác trong nhà cũng đồng loạt nhìn lại đây.
Bị nhiều người nhìn chằm chằm như vậy, Thẩm Đại Bảo không khỏi có chút lo lăng, nhịn không được mà nuốt một ngụm nước miếng, còn chưa kịp nói thêm gì nữa đã bị mẹ ruột mình dôn dập hỏi: "Sao con lại không muốn di học hả?” Chị dâu cả vừa hỏi vừa mang theo chút phẫn nộ trong đó.
Thực ra hầu hết nhiêu đứa nhỏ ở trong thôn chưa từng di học, hoặc học mấy năm liên quay vê nhà làm việc cũng rất nhiều, dùng quan niệm của chị dâu cả Thẩm mà nói, cô ấy đối với việc đến trường đi học này cũng không phải quá mức coi trọng.
Nhưng lúc này ở nhà, đứa nhỏ nào cũng đi đến trường, hơn nữa đi học xong rồi về sau không chừng còn có thể tìm được công việc tốt, có khi còn có thể trở thành người thành phố nữa.
Dưới tình huống như vậy, ý thức cạnh tranh của chị dâu cả Thẩm cứ thế mà dâng lên, đương nhiên sẽ không muốn con trai mình thụt lùi ở phía sau rồi.
Vậy nên cảm xúc mới kích động như vậy khi nghe con trai nói không muốn di học.
Bị mẹ ruột trực tiếp chất vấn, Thẩm Đại Bảo không khỏi bắt đầu ấp a ấp úng, thấy chị dâu cả Thẩm nóng vội đến sắp không chịu được rồi, còn suýt chút nữa là đã kéo miệng cậu kêu cậu mau nói rõ ràng ra.
Lúc này ông lão làm chủ nhà sẽ bắt đầu điều hòa lại tình cảnh.
Ông ấy đầu tiên sẽ làm ký hiệu tay kêu con dâu cả không cần gấp, sau đó nhìn về phía Thẩm Đại Bảo, thân sắc vẫn ôn hòa như bình thường, cũng không vì chuyện cháu trai nói không muốn đi học mà tức giận, hoặc là mở miệng ra là thuyết giáo, chỉ đơn giản khích lệ nói: “Có suy nghĩ gì thì cứ nói xeml"
Khả năng nói chuyện của ông lão vẫn rất có ích.
Dưới ánh nhìn chăm chú của ông nội, cảm xúc của Thẩm Đại Bảo mới vững vàng hơn một chút, cuối cùng cũng mở miệng nói: "Cháu chỉ cảm thấy đi đến trường học cũng không có tác dụng gì hết, cho dù có học tập thì sau này cũng quay ve nhà làm việc mà thôi, bản thân cháu cũng không thích học hành, không học thì sẽ không tốn tiên, không tốn nhiều thời gian như vậy nữa, rõ ràng quay về nhà trông trọt sớm hơn chút cũng được mà, dù sao cháu cảm thấy trồng trọt thôi đã tốt lắm rồi al
Trong nhà cho nhiều đứa nhỏ đi học như thế, kỳ thực cũng đã phải tiêu một khoản phí rất lớn rồi. Thẩm Đại Bảo cảm thấy nếu bản thân mình không cần thì để cơ hội lại cho mấy người em trai là được, cậu là thực lòng cảm thấy như vậy, chứ không phải vì hờn dỗi hay vì nguyên nhân nào khác.
Vậy nên lúc ông nội hỏi cậu: "Cháu đây là đang lo tốn tiền hay là căn bản không muốn học hành?"
bea4f3