Chương 356: Chương 356
Chương 356: Chương 356Chương 356: Chương 356
Chuong 356: Chuong 356 Cứ như vậy mà học lên, đợi đến thời điểm cuộc thi vào đại học được khôi phục thì cũng là năm 1977 rồi, bản thân cô đến lúc đó cũng chưa qua mười bảy tuổi, thuận thế có thể thi vào được trường đại học, có thể nói là vô cùng hoàn hảo!
Đối với chuyện bản thân có thể thi vào trường đại học này, Thẩm Tiểu Vũ từ trước đến giờ đều không có chút nghi ngờ nào hết.
Đương nhiên bây giờ nghĩ đến chuyện đó thì có chút hơi xa vời. Sau khi trường bế giảng năm học, bọn họ có thể được nghỉ hè hai tháng. Thẩm Tiểu Vũ muốn tranh thủ thời gian này giúp đỡ người nhà làm một chút chuyện trong khả năng, trong lòng kỳ thật còn nhớ đến một chuyện, hằng năm mỗi mùa hè đến đều có em họ tới ở trong nhà một thời gian, em họ chắc chắn là sắp tới rồi!
Kết quả là cô chờ mãi, đến khi sắp hết kỳ nghỉ hè roi mà em gái họ vẫn chưa đến.
Thẩm Tiểu Vũ: "22?"
Chuyện này không khoa học tí nào, không hề phù hợp với tính cách của em gái họ chút nào!
Lúc Thẩm Tiểu Vũ đang có hơi buồn bực nhìn vê phía Đường Kế An thì ánh mắt chợt sáng lên, không phải là vì năm ngoái anh trai nhỏ với em gái họ nói gì với nhau nên năm nay em họ mới không tới đó chứ?
Năm ngoái, hai người bọn họ người trước người sau mà rời đi, Thẩm Tiểu Vũ không đi theo là vì không muốn nghe lén hai bọn họ nói chuyện, hiện tại đột nhiên em gái họ không tới như mọi năm nữa, ngược lại lại có chút hay ho hơn là kỳ cục.
Anh Kế An rốt cuộc đã nói gì với em gái họ vậy?
Như vậy cũng thật là thân kỳ quá đi.
Do dự một chút, Thẩm Tiểu Vũ cuối cùng vẫn quyết định là không hỏi thêm nữa.
Không đến nữa thì không đến nữa, có hơi ích kỷ mà nói thì nếu như em gái họ không đến, kỳ thật cô còn có thể thở phào nhẹ nhõm mà biểu hiện không hề che giấu, dù sao mọi người cũng là người thân thích, vê sau sẽ vẫn còn gặp, Thẩm Tiểu Vũ cũng sẽ không quá mức để ý.
Ban ngày thì suy nghĩ linh tinh như vậy, nhưng rất nhanh chóng liền bình tĩnh hơn rồi.
Mãi cho đến tháng chín năm 1968.
Hình ảnh mà lúc trước Thẩm Tiểu Vũ có tưởng tượng qua cuối cùng cũng xuất hiện rồi.
Vẻ mặt Thẩm Đại Hoa đầy ấm ức mà nhìn Nhị Hoa với Nhị Bảo: "Rõ ràng là chị học nhiêu hơn hai đứa, vậy tại sao bây giờ chúng ta đều học cùng cấp bậc với nhau rồi vậy?"
Cô bé thực sự rất ủy khuất, tại sao đến lượt của cô bé thì phải học ở tiểu học đến bảy năm.
Còn đến lượt của Nhị Bảo lại chỉ có năm năm.
Trường học cũng thật là quá đáng quá rồi mài
Đối mặt với Thẩm Đại Hoa đang đầy ủy khuất, Nhị Bảo chỉ đứng ra xa chút mà không nói lời nào, ngược lại Nhị Hoa lại nói: “Chị Đại Hoa, em vốn cũng lớn hơn Nhị Bảo một tuổi mà, bây giờ không phải cũng học cùng bậc với em ấy sao? Chúng ta đều lên lớp cùng lúc, nói không chừng sẽ học chung một lớp đó, nghĩ như vậy không phải sẽ tốt hơn nhiều sao ạ? Chúng ta mỗi ngày đều có thể đi học cùng nhau mà!"
Thẩm Đại Hoa chính là người dễ xoay chuyển như thế đó, tính cách kiểu cảm xúc đến rất nhanh mà đi cũng rất nhanh.
Được em gái tới an ủi một chút, thật đúng là cảm thấy tốt hơn rất nhiều.
Nhưng vẫn đưa hai tay ra kéo Nhị Bảo đi tới, dùng tay ra sức xoa đầu cậu, cố ý nhe răng nói: "Có em là may mắn nhất thôi đó, có thể học cùng cấp bậc với mấy chị gái, đến lúc đó mà thi không tốt, chị sẽ đánh em đó!"
Nhị Bảo nhẫn nhịn việc bị xoa đầu mà không nói gì.
Nhưng mấy đứa nhóc Bình An Tả Hữu cũng chờ không kịp được nữa, khẩn cấp đi tìm Thẩm Tiểu Vũ: “Chị, chúng ta mau chóng đi thôi, nếu không sẽ đi muộn đó al Đúng vậy, ngoài Thẩm Mãn ra thì mấy đứa nhóc kia đều đã đến tuổi tới trường rồi.
Hom nay chính là ngày bọn chúng đến trường nhập học.
Bốn đứa nhóc háo hức từ hôm qua cho đến hôm nay, đã không kịp đợi để được đi học nữa rồi.
bea4f3