Chương 363: Chương 363
Chương 363: Chương 363Chương 363: Chương 363
Chuong 363: Chuong 363 Huống hồ bên cạnh cậu bé còn mấy người bạn tốt như vậy, nói gì thì cậu bé vẫn sẽ tiếp tục kiên trì. Nhìn ra được vẻ kiên trì của cậu bé, Thẩm Tiểu Vũ cũng không khuyên bảo gì, chỉ gật gật đầu: "Vậy cậu cố lên đi!"
Đợi buổi sáng sau khi tan học, mấy đứa nhóc không đi tìm chị gái đầu tiên, mà rất nhanh đuổi theo Trân Ba đang định đào tẩu, chính là đứa nhóc đã nói cho người khác Thẩm Tinh là cẩu nhãi con, sau đó còn là đầu sỏ gây nên trận đánh nhau hôm nay nữa.
Trân Ba bị mấy đứa nhóc bắt được nên có chút sợ hãi. Nhưng trên mặt cậu vẫn phô trương thanh thế mà nói: "Mấy cậu muốn làm cái gì? Tôi... Tôi nói cho mấy cậu biết, nếu như mấy cậu dám đánh tôi, tôi sẽ nói cho cô giáo biết!"
Đứa nhỏ này bộ dạng cũng chẳng thu hút, bộ dạng thuộc loại bình thường, thân hình cũng bình thường, ở trong thôn không có nhiêu bạn tốt.
Vậy nên hiện tại cũng chỉ có một mình mà đối mặt với mấy anh em nhà họ Thẩm này.
Trong lòng cậu ta vô cùng hoảng hốt, tròng mắt đã bắt đầu chuyển động, muốn tìm cơ hội để chạy trốn rồi.
Thẩm Bình là người lớn nhất trong số mấy anh em, việc nhân đức không nhường ai liên đứng dậy luôn, cậu bé cũng không có ý đánh người, nhưng tay vẫn giữ chặt tay áo Trần Ba để cậu ta không chạy trốn, Trần Ba tưởng mình bị đánh mà rụt cổ lại, cậu ta mở miệng. "Tôi hỏi cậu, sao cậu dám mắng Thẩm Tinh là cẩu nhãi con, còn khiến người ta đi đánh cậu ấy nữa?"
Thẩm Tiểu Vũ vì đợi Đường Kế An một chút ở phòng tâng hai, vậy nên mới tới hơi chậm một chút. Kết quả vì cô chậm hơn chút nên lúc cô cùng Đường Kế An đi phòng học lớp một mới biết em trai đã đi trước rồi, còn là đuổi theo một bạn học cùng lớp, lúc này cô không chậm trễ một giây nào mà chạy đuổi theo Đường Kế An. Cũng may bọn ho không di quá xa, ở cách đó không xa đã thấy được bóng dáng người rồi.
Nhưng chỉ nhìn thấy Tam Bảo nhà mình đang túm áo một đứa nhỏ, bộ dạng “hung thân ác sát", dường như đang bới lông tìm vết!
Tim Thẩm Tiểu Vũ liền nhảy dựng lên, vội vàng chạy tiến lên, miệng cũng nói: "Tam Bảo, mấy đứa đang làm gì đó?”
Nghe được tiếng Thẩm Bình quay lại liên biết được chị mình đang đi đến, nới lỏng tay đang túm áo Trần Ba ra, Trần Ba áp sát cơ hội, ánh mắt cậu ta sáng ngời, tranh thủ cơ hội định chạy đi, lại bị Thẩm Bình phát hiện mà túm lại: 'Không được phép chạy!"
Bọn họ còn chưa hỏi tội xong mài Ngay sau đó, Thẩm Tiểu Vũ đã chạy tới rồi, cô có hơi mệt một chút, nhưng vẫn tận lực bình tĩnh lạ mà hỏi em trai nhà mình: "Chuyện này là sao? Mấy đứa đang định làm gì vậy?”
Đến trường ngày đầu tiên, sao lại xảy ra nhiều chuyện ngoài ý muốn như vậy chứt
Thẩm Bình lần này không có chút chột dạ nào, bởi vì cậu bé không hê có ý định đánh nhau, cậu bé vẫn duy trì tư thế này như cũ, nhưng ánh mắt đã chuyển đến người chị mình, còn thật thà mà trả lời: "Là cậu ta nói với người khác rằng Thẩm Tinh là cẩu nhãi con, nên mới gây ra chuyện bọn em đánh nhau như vậy, thế nên bọn em mới định hỏi cậu ta tại sao lại nói như vậy!"
Trong lòng của trẻ con, dù quan hệ có thể không thân cận đến mức đó, nhưng cùng một thôn với nhau, tình cảm cứ vậy mà tăng lên, chắc chắn sẽ thân thiết hơn mấy đứa nhỏ khác thôn một chút, vậy nên hành vi đâm sau lưng như Trân Ba này rất khó có thể chấp nhận được.
Thẩm Tiểu Vũ vừa nghe liên hiểu được ngay mọi chuyện.
Cô nhìn đứa nhỏ bị em trai nhà mình túm lấy, có thể bởi vì đã biết bên đó "người đông thế mạnh', đứa nhỏ kia nhìn qua có chút sợ hãi, môi cũng hơi run lên rồi.
Thẩm Tiểu Vũ sau đó còn chán ghét bản thân tại sao không phải trẻ con thực sự chứ. Nếu là một đứa trẻ thực sự, cô sẽ không dùng suy nghĩ của người trưởng thành để lo lắng nhiêu đến như vậy, có lẽ cũng sẽ giống như mấy em trai nhà mình, muốn làm cái gì thì làm cái đó, nhưng cô vẫn mang tâm lý của người lớn.
ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ
bea4f3